Thấy Tề Vũ lấy bộ đàm ra, nói một câu khó hiểu.
Người đàn ông có lông mày rậm tên Chu Vũ Dân và vợ là Hoàng Diễm, bốn mắt nhìn nhau, sau đó chuyển qua nhìn Trần Thái Nhật như nhìn kẻ thần kinh.
Tính khí Hoàng Diễm khá tệ, vẻ mặt mất kiên nhẫn, cô ta lấy từ túi ra một xấp giấy màu đỏ.
“Đã bảo mấy người cút đi, sao vẫn còn ngồi đây hả? Này, cầm tiền rồi mau chóng biến khỏi tầm mắt tôi”.
Nói xong cô ta quay sang tiếp viên trên tàu tên Lâm Anh, nói.
“Bảo đầu bếp đến đây, tôi muốn gọi món”.
Lâm Anh bị sự giàu sang của hai người này làm đảo lộn tam quan, mù mờ gật đầu.
Hành khách hạng thương gia muốn gọi đồ ăn, đây là chuyện thường tình, chỉ có điều đòi đích thân đầu bếp đến đây thì lần đầu tiên cô ấy thấy.
Lâm Anh đoán đầu óc mình hồ đồ rồi, cũng chẳng quan tâm có hợp quy củ hay không nữa, lảo đảo quay người, chuẩn bị đi đến toa đồ ăn.
Đúng lúc này, toàn bộ toa tàu chợt rung lắc.
Ban đầu là sàn, rồi đến ghế ngồi, sau đó là cửa sổ kính.
Rung chấn càng lúc càng rõ rệt, đến mức không ai dám xem nhẹ.
Lâm Anh không hổ là một tiếp viên chuyên nghiệp trên tàu, ngay lập tức trở nên tỉnh táo.
“Lẽ nào là động đất?”
Ngay khi sắc mặt của Lâm Anh thay đổi, chuẩn bị sẵn sàng kích hoạt chế độ khẩn cấp, một tiếng ồn ào náo động từ bên ngoài toa tàu truyền vào.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”, Hoàng Diễm cũng cảm thấy có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659102/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.