Trần Thái Nhật nhìn cô gái đang run rẩy trước mặt, khẽ thở dài.
"Đứng lên đi".
Khuôn mặt Genko tràn đầy lo lắng, vẫn ôm chặt chân Trần Thái Nhật, không chịu đứng lên.
Trần Thái Nhật chìa tay ra xoa mái đầu Genko, nói với giọng điệu vô cùng dịu dàng.
"Đứng lên đi, tôi đâu có nói là đuổi cô đi".
Genko nghe thấy thế mới hơi thả lỏng, cơ thể thôi không run nữa, nhưng khóe mắt vẫn tràn lệ.
Cô ấy chậm rãi đứng dậy, hơi cúi đầu, không nói lời nào.
Trần Thái Nhật suy nghĩ một lúc.
"Nếu cô không muốn về nước, thì tôi cũng không ép, cô đã muốn theo tôi thì tôi chỉ có một yêu cầu".
Genko cung kính gật đầu: "Đại nhân... à không, chủ nhân nói đi".
Ánh mắt Trần Thái Nhật tỏ vẻ nghiêm túc trước nay chưa từng có.
"Từ nay về sau, bàn tay cô không được dính máu tươi của bất cứ người Hoa Hạ nào, nếu không cô cũng biết tôi sẽ làm gì rồi đấy".
Cả người Genko chấn động, ánh mắt tỏ vẻ kính nể, nặng nề gật đầu.
Dặn dò xong, ánh mắt Trần Thái Nhật mới bình tĩnh trở lại.
"Được rồi, bắt đầu từ hôm nay, cô đã thực sự trở thành người của tôi, tôi sẽ không phân biệt đối xử gì với cô cả".
"Xử lý sạch sẽ thi thể của Miyama Takeshi rồi đi ngủ đi, ngày mai chúng ta đến nhà họ Dương".
Khuôn mặt xinh đẹp của Genko đỏ ửng, định nói lại thôi, cuối cùng vẫn không mở miệng, yên lặng gật đầu.
Là một cựu tử sĩ cao cấp, Genko đã rất quen thuộc với việc xóa dấu vết này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659095/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.