Lúc Trần Thái Nhật nói ra điều kiện, mấy người ở đó đều sững sờ.
Ninh Yên Nhiên tỏ ra không thể tin được, giọng điệu còn lẫn ý thăm dò hỏi.
“Anh nói vậy chắc là không lỡ lời chứ? Chạm vào thì tính là tôi thắng sao?”
Trần Thái Nhật vẫn rất bình tĩnh.
“Tất nhiên lời tôi đã nói như bát nước đổ đi, chỉ cần cô chạm trúng tôi, hoặc để tôi chạm trúng cô thì chuyện hôm nay xem như bỏ qua. Tôi sẽ tiếp đãi các cô, tùy các cô ở đây bao lâu”.
Ninh Yên Nhiên bỗng cảm thấy kinh ngạc.
Trần Thái Nhật quá tự phụ!
Võ sĩ vung tay đụng chạm trong khi đấu là chuyện bình thường. Hầu hết các trường hợp, sự khác biệt giữa mạnh hay yếu nằm ở khả năng tấn công và phòng thủ.
Anh đánh tôi đỡ, gặp chiêu nào tiếp chiêu đó, quan trọng ở chỗ khả năng đỡ đòn và lực tấn công.
Trần Thái Nhật lại nói thẳng một điều kiện khiến Ninh Yên Nhiên không thể tin được.
Chạm trúng là thua!
Cũng có nghĩa là trước tiên Trần Thái Nhật phải tránh mọi đòn tấn công của Ninh Yên Nhiên trong khi anh đứng không động đậy.
Điều kiện đầu tiên là điều không thể nào thực hiện được!
Nếu dựa vào động tác và kỹ thuật của cơ thể để tránh thì sẽ phải cử động, mà di chuyển cũng tính là thua.
Nếu hoàn toàn không cử động thì chỉ là một cọc gỗ, sao có thể không chạm vào được?
Ninh Yên Nhiên nhíu mày, có nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi.
Còn điều kiện thứ hai mà Trần Thái Nhật nói.
Nếu anh chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659071/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.