Thôi Nam giơ chiếc muỗng lớn trong tay lên, dường như không nghe thấy lời của Trần Thái Nhật.
Chiếc muỗng mang theo tiếng gió rít, đập mạnh vào đầu Khuê Binh.
Đúng lúc này, một thứ màu đen mang theo sức gió lao tới.
Bốp!
Thứ màu đen kia nện thẳng vào mặt Thôi Nam, khiến cậu ta lộn một vòng trên không, ngã xuống đất.
Phùng Linh Nguyệt nhìn tay phải trống không của mình, vẻ mặt sững sờ.
“Chủ nhân, anh lấy găng tay của tôi làm gì?”
“Không có thứ gì khác tiện tay, cái này cũng không làm chết người được, cho tôi mượn chút”.
Trần Thái Nhật nói xong liền đứng dậy, chậm rãi bước lên sàn đấu bên phải.
Anh thong thả nhặt thứ dưới đất lên, chính là một chiếc găng tay chiến đấu có lỗ làm bằng bông.
Thôi Nam kêu lên đau đớn, nghe giọng giống như đang rên.
Cậu ta chậm rãi đứng dậy, trên mặt là năm dấu ngón tay đỏ bừng, vẻ mặt tủi thân, khóe miệng méo xệch, gần như sắp khóc.
Trần Thái Nhật nhìn cậu ta, thản nhiên tuyên bố: “Võ sĩ độc hành, Thôi Nam, thắng!” . truyện xuyên nhanh
Khán giả vây xem nhất thời chưa có phản ứng, bởi vì họ đang bị “ám khí” vừa rồi của Trần Thái Nhật làm cho chấn động.
Lấy găng tay làm ám khí?
Cái thứ này vốn rất mềm, gần như không có trọng lượng, không có góc cạnh cũng không có đầu nhọn, thì lấy đâu ra lực sát thương?
Nhưng Trần Thái Nhật lại khiến nó có lực sát thương.
Một chiếc găng tay bằng bông bình thường mềm mại mà chẳng khác gì cái miếng sắt, khiến Thôi Nam phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659045/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.