Ánh mắt Trữ La Thành ngây dại, từng sợi tóc dựng đứng, khuôn mặt tỏ vẻ không thể tin nổi.
Cao thủ so chiêu, không được lơ là một giây nào.
Chỉ thấy sắc mặt ông ta dần đỏ bừng lên, trong mắt lóe lên tia sáng điên cuồng, gân xanh trên tay nổi lên, rõ ràng là đang vận công lực toàn thân.
Mũi trường thương tỏa ra ánh sáng ngày càng chói mắt.
Một luồng khí kình hình xoắn ốc theo chỗ va chạm ở đầu mũi thương, bắt đầu vây quanh Trần Thái Nhật.
Trần Thái Nhật vẫn tỏ vẻ ung dung, giữ nguyên tư thế giơ ngón giữa, không có bất cứ động tác dư thừa nào.
Mặt Trữ La Thành sắp biến thành màu gan lợn.
Mũi thương vẫn không nhúc nhích.
Ngón tay Trần Thái Nhật tùy ý giơ lên kia cứ như một cây định hải thần châm, bất kể là thiên lôi hay sóng biển đều không thể xê dịch nó dù chỉ một chút.
Đúng lúc này, Trần Thái Nhật nhếch mép cười nhạt.
Ngón trỏ tay phải của anh đột nhiên búng lên cán thương của Trữ La Thành.
Vù! Vù!
Cán thương bằng thép bắt đầu phát ra tiếng chấn động như gảy đàn, ngày càng to hơn.
Trữ La Thành biến sắc, đột nhiên cảm thấy trường thương trong tay mình có xu hướng mất khống chế.
Biên độ rung của cán thương dần rõ ràng, có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cứ như một chiếc lò so bị ép xuống, bật lên bật xuống.
Keng.
Tiếng kim loại uốn cong rất khẽ, gần như không nghe thấy.
Trữ La Thành hét lớn: “Rút!”
Ông ta vừa dứt lời thì phát lực thật mạnh, nắm chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659040/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.