Mọi người có mặt ở đó đều sững sờ.
Bọn họ đều nghe rất rõ ràng lời hòa thượng Không Diệp nói.
Đường đường là cao thủ hạng bảy lại chính miệng nói ra hai từ… không dám!
Cũng không có chuyện gì khiến người khác bất ngờ hơn chuyện này nữa.
Cao thủ hạng bảy, cho dù tính khắp cả liên đoàn võ thuật thì cũng là sự tồn tại cực kỳ quý hiếm.
Không chỉ nhận được sự cung phụng đặc biệt của liên đoàn võ thuật, hơn nữa còn có địa vị xã hội cao quý.
Người như vậy, thông thường khá cách biệt, đối nhân xử thế đều hơi tùy ý, cũng không có vấn đề gì gọi là so đo sĩ diện.
Trông hòa thượng Không Diệp giống một người rất tùy ý, năng lực mạnh, lại có chùa Đại Lâm Tự nghìn năm làm hậu thuẫn, người như vậy không có lý do nịnh hót người khác.
Nói như vậy, “không dám” trong miệng của Không Diệp thật sự là không dám!
Người mà ngay cả một võ sĩ hạng bảy cũng không dám giao đấu thì sẽ có năng lực thế nào đây?
Khi tất cả mọi người nhìn sang Trần Thái Nhật, đều mang theo vẻ kính nể.
Ngay cả cô gái mặc áo bông trắng biểu hiện xuất chúng vừa nãy, lúc này đang đứng bên cạnh, cũng cảm thấy hơi khó tin.
Không Diệp nói không dám, suy nghĩ kỹ lại thì còn có nhiều ẩn ý!
Ý là năng lực không đủ để làm đối thủ, đánh không lại sao?
Hay là ám chỉ thân phận Trần Thái Nhật quá đặc biệt, không dám ra tay?
Hay là cả hai?
Lúc mọi người xung quanh đều đang ngạc nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659038/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.