Khuôn mặt vốn đang tỏ vẻ miệt thị và khinh bỉ của Hình Siêu bỗng đông cứng lại.
Ba cô nhân viên bán hàng cũng đều sững sờ.
Chỉ có cô lao công Lý là còn đang động đậy.
Ừ, tay đang động đậy.
Run rẩy đến mức không thể dừng lại được.
Mười triệu tệ!
Mà đây chỉ là tiền đặt cọc thôi!
Lúc này, tất cả mọi người mới hiểu một điều.
Trần Thái Nhật không hề đùa.
Hình Siêu lấy lại tinh thần, đánh giá lại Trần Thái Nhật bằng ánh mắt kinh hãi, giọng nói không thể tin được.
“Cậu… cậu có mười triệu tệ sao?”
Trần Thái Nhật thực sự đã mất hết kiên nhẫn với hắn.
Hình Siêu lắc đầu, nhìn xung quanh, lúc phát hiện ba cô nhân viên bán hàng vốn đang vô cùng nhiệt tình nhìn mình với ánh mắt như trò cười, tim hắn liền thót lại.
“Tôi… vừa nãy tôi chỉ nói thế thôi! Giữa nơi công cộng đông người này, cậu có tiền thì giỏi lắm chắc? Ra vẻ cái gì chứ? Cậu dựa vào đâu mà bắt tôi quỳ?”
Hắn vừa dứt lời, một con dao găm sắc bén đã kề ngay trán.
Bị hơi lạnh trên mũi dao kích thích, giọng nói ngông cuồng của Hình Siêu lập tức im bặt, cả người run bắn lên, không dám thở mạnh.
Phùng Linh Nguyệt đã mất kiên nhẫn từ lâu, cô ấy hơi nghiêng mũi dao, ngắm đúng vào mắt Hình Siêu.
“Chủ nhân bảo anh quỳ, tôi chỉ cho anh ba giây để suy nghĩ thôi đấy”.
“Một”.
Phịch.
Chân Hình Siêu nhũn cả ra, cứ thế quỳ phịch xuống đất.
Phùng Linh Nguyệt lướt dao qua tai và mắt hắn, giọng nói lạnh lùng.
“Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659028/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.