Trần Thái Nhật dẫn Dương Hồng sang gian phụ, Thẩm Mộng Hàm ngoan ngoãn bưng một ly trà lên. 
Trong ấn tượng của Trần Thái Nhật, Dương Hồng vốn là người rất nho nhã. 
Có khí chất, có phong độ, rất giống một thầy giáo, vậy nên mới có thể nuôi dạy được một cô bé ngoan ngoãn biết điều như Dương Vũ Lôi. 
Nhưng bây giờ, nhìn Dương Hồng chẳng khác gì một người mắc chứng mất kiểm soát cảm xúc. 
Anh ta không ngừng lảm nhảm những từ như “lần này thì toi rồi”, “lần này rắc rối rồi”. 
Cũng không ngồi yên trên ghế, mà đứng dậy đi qua đi lại. 
Trần Thái Nhật nhíu mày. 
“Dương Hồng, có chuyện gì vậy, con anh xảy ra chuyện gì sao?” 
Dương Hồng lắc đầu, xoa tay, cố khống chế tâm trạng rồi ngồi xuống. 
“Không phải Lôi Lôi gặp chuyện, mà là cả nhà họ Dương gặp chuyện rồi”. 
Trần Thái Nhật bình tĩnh uống một ngụm trà, ra hiệu anh ta tiếp tục nói. 
Dương Hồng thở dài thườn thượt. 
“Lần trước, nhờ ơn cậu Trần ra tay cứu Lôi Lôi, sau đó không bao lâu, nhà chúng tôi liền nhận được thông báo cuộc họp gia tộc của tỉnh”. 
“Nhà họ Dương là gia tộc giàu có hàng đầu của tỉnh Trung Châu, lắm tiền nhiều của, có rất nhiều người ở nhánh nhỏ như tôi bị sắp xếp đến các thành phố ngoài tỉnh để khai thác phát triển nghiệp vụ và quản lý tài sản”. 
“Nhưng tham gia cuộc họp gia tộc mới biết, nhà họ Dương chúng tôi đã bị các gia tộc lớn ở tỉnh Đông Bình, tỉnh Lâm Giang và tỉnh Nam Hồ để mắt đến!” 
“Bọn họ đều là những 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngay-tro-lai/1659013/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.