Điện thoại của Dương Kiến Nghiêm vang lên, là Hứa Khinh Tử gọi đến, có lẽ là đã lo lắng rồi, vì vậy anh liền nói ngắn gọn: “Trần Tử Hàm, cô muốn giết tôi thì để dùng thủ đoạn của cô giúp tôi mở mang kiến thức một chút, tiện thể nhắc nhở cô, nếu như cô đã xem tôi như một cậu chủ thấp hèn thì cô sẽ hối hận”
“Cút đi!” “Được lắm! Được lắm! Dương Kiển Nghiêm, tôi sẽ khiến cho anh và Hứa Khinh Tử phải quỳ trước mặt tôi cầu xin tha mạng”
Vốn dĩ cô ta hùng hổ đến để trả thù, giờ lại bị Dương Kiển Nghiên chọc tức một trận, điều khiến cho cô ta cảm thấy kỳ lạ chính là khi đối mặt với Dương Kiến Nghiêm, cô ta lại có chút chột dạ, loại cảm giác này vô cùng khó chịu.
Để lại những lời ác độc, cô ta căm phẫn rời khỏi. Cô ta vừa đi, Hứa Khinh Tử lập tức đi vào.
“Dương Kiến Nghiêm, Trương Nhất Minh đã chết chưa?” Nhìn thấy Dương Kiến Nghiêm, Hứa Khinh Tử vội vàng hỏi.
“Chết rồi, khi đó anh mang theo đồng đội của anh cùng nhau đi tìm Dương Lam Linh, lúc đó đồng đội của anh đã lỡ tay đánh chết anh ta” Dương Kiển. Nghiêm không hề nói mình đã giết chết Trương Nhất Minh, mà bịa ra một lý do có chút hợp lý. !“Anh ta chết không hết tội”.
“Vợ, em không mắng anh sao?” Vốn dĩ Dương Kiến Nghiêm cho rằng Hứa Khinh Tử sẽ trách mình hoặc mắng mình, kết quả lại câu trả lời lại vô cùng bất ngờ.
“Mắng anh làm gì, cái tên súc vật Trương Nhất Minh này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngao-the/836036/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.