"Lam Linh, mẹ cũng sai rồi, sau này nhất định mẹ sẽ chăm sóc con thật tốt, sẽ không để cho người xấu tiếp cận con” Hứa Khinh Tử cam đoan với Lam Linh.
"Không cần đầu mẹ, mẹ có công việc phải làm, tự Lam Linh cũng biết cẩn thận. Hơn nữa cho dù gặp phải người xấu Lam Linh cũng không sợ" "Vì sao lại không sợ hả?"
"Bởi vì Lam Linh biết, bố sẽ đi cứu con, bố là anh hùng cái thế”.
"Con gái ngoan” Nghe thấy câu nói này, trái tim Dương Kiến Nghiêm cũng tan chảy.
Hứa Khinh Tử cười cười, sau đó nhìn về phía Dương Kiến Nghiêm, trong ánh mắt lộ ra vẻ dịu dàng, cô thấp giọng nói: "Bố cũng là anh hùng cái thế của mẹ" !Dương Lam Linh quay về rồi, cả nhà bọn họ đều chìm đằm trong niềm vui sướng. . Bạn đang đọc truyện tại [ TR UMtruyen. o rg ]
Hôm nay Hứa Khinh Tử cũng không đi làm, Cao Xuân Lan đã mua rất nhiều thức ăn, trưa nay muốn ăn mừng một bữa.
Trên bàn ăn, bọn họ đều rất tò mò về chuyện ở thành phố.
“Thật ra, sự tình rất đơn giản” Có nhiều chuyện, Dương Kiến Nghiêm không muốn nói.
“Mẹ, đừng hỏi nữa, chắc chắn không dễ dàng, nói ra con cũng khó chịu” Hứa Khinh Tử nói, hốc mắt đỏ lên.
Cô biết bất kể Dương Kiến Nghiêm nói bình thản thế nào đi nữa, nhưng có thể đưa Dương Lam Linh từ nhà họ Ngô quay về, chắc chắn phải trả giá rất nhiều, vừa nghĩ đến đây cô liền đau lòng.
“Không sao đâu Vợ” Dương Kiến Nghiêm suy nghĩ, chọn. vài chuyện có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngao-the/836033/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.