“Ông!”
Nhìn vẻ mặt không sao cả của người đàn ông, Cao Xuân Lan tức đến run người.
Từ lúc bắt đầu bà đã không biết phải nói với Khinh Tử thế nào, dù sao thì bà đã làm mẹ của cô hơn hai mươi năm, bây giờ đột nhiên nói với cô rằng, con không phải con mẹ, cũng không phải con của bố con.
Làm sao mà Hứa Khinh Tử chấp nhận được chuyện này đây. Cho nên bà gọi Dương Kiến Nghiêm tới trước, tính ổn thỏa nói chuyện này.
Nhưng ai mà biết, người đàn ông này đã gặp Hứa Khinh Tử ở cửa, nói chuyện này với cô luôn. Sao bà có thể không tức giận cơ chứ.
Nhưng bà cũng chỉ có thể tức giận.
Giống như người đàn ông nói, bà làm gì được nào?
Đối mặt với người của thành phố, bà làm gì được nào?
"Mẹ, những gì ông ta nói là thật sao?" Thất phản ứng của Cao Xuân Lan, Hứa Khinh Tử ngây ngẩn cả người.
“Khinh Tử, mẹ không cố ý giấu con" Cao Xuân Lan không biết phải làm sao.
"Vợ, em đừng trách mẹ"
Dương Kiến Nghiêm cũng đi lên trước rồi nói.
"Này có là gì chứ."
Ai mà biết được Hứa Khinh Tử cực kỳ vui tươi cởi mở, thế mà cô lại ôm chặt Cao Xuân Lan, nhẹ nhàng nói: "Mẹ, con đã hai mươi tám tuổi rồi, con cũng không phải trẻ con, trong lòng con có suy nghĩ. Trong lòng con, mẹ chính là mẹ ruột của con" !"Khinh Tử."
Vừa nghe được những lời này, Cao Xuân Lan nhoáng cái khóc luôn: "Con gái ngoan của mẹ"
"Tôi bảo này, các người khóc đủ chưa, tôi phải đưa Hứa Khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngao-the/835998/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.