"Tôi muốn anh ta chết" Câu này vừa hạ xuống.
Nhoáng cái, Lang Hành đã hiểu luôn, anh khoát tay, người mà anh dẫn đến lập tức di chuyển, bao vây Trương Nhất Minh.
Cạch cạch cạch!
Đồng thời, tất cả mọi người lên đạn, có thể nổ súng bất cứ lúc nào.
Cát!
Trương Nhất Minh ngây ngẩn cả người. Các bạn học cũng ngây ngẩn cả người. Tất cả mọi người ở đây đều ngây ngẩn cả người.
Lúc đầu bọn họ tưởng những quân nhân này là người được cậu chủ Trương Nhất Minh mời tới, vì thế mới tâng bốc một trận, nhưng đến giờ lại nhận ra, những người này lại là người do Dương Kiến Nghiêm gọi tới.
Này.
Khó mà chấp chận nổi.
Nhất là Trương Nhất Minh, sắc mặt anh ta đã biến thành màu gan heo rồi, vừa nãy còn kiêu ngạo khinh người, ai biết thế cục lại thay đổi trong chớp mắt rồi thế này. "Các người đừng có mà làm càn."
Bị nhiều họng súng đen chĩa vào như thế, cho dù có là Trương Nhất Minh quen thói kiêu ngạo thì bây giờ anh ta cũng đang rất sợ hãi.
Yết hầu anh ta trượt trượt, nuốt một ngụm nước miếng, trên trán đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
"Có cần tôi cho cậu một hội không?"
Dương Kiến Nghiêm mỉm cười nhìn Trương Nhất Minh,
"Anh... không dám giết tôi đâu"
Nhìn thấy nụ cười của Dương Kiến Nghiêm, Trương Nhất Minh cảm thấy bản thân bị sỉ nhục, cảm giác này cực kỳ rõ ràng, anh ta không cam tâm, cho nên đến bây giờ tuy anh ta sợ, nhưng vẫn rất cứng miệng.
"Dương Kiến Nghiêm, giết tối thì anh cũng xong đời, lát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngao-the/835991/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.