Một câu nói giống như tuyết lạnh của tháng chạp và ngay lập tức dập tắt sự nhiệt tình của Hứa Khinh Tử. Cô nhìn Hứa Đức Minh với vẻ mặt đờ đẫn. "Ông ơi, ông vừa nói cái gì vậy?"
"Cháu không nghe rõ sao? Ông nội biết cháu muốn thể hiện và muốn chứng minh bản thân, nhưng cháu không cần phải làm ra một hợp đồng giả"
Lúc này, có rất nhiều người ngồi trong đại sảnh, và bọn họ dường như đang thảo luận chuyện gì đó.
Hứa Thanh Huy lên tiếng với vẻ mặt chế nhạo: "Chị Tử, Thuận Nghiệp là một doanh nghiệp nhà nước. Chị làm giả loại hợp đồng này thì sẽ phải đi tù đấy chị có biết không?"
Những người khác nở nụ cười. Họ giống như xem một chú hề mà nhìn Hứa Khinh Tử. "Tôi không nói dối, đây là hợp đồng thật, không phải hợp đồng giả"
"Hợp đồng thật ư? Vậy cô nói cho tôi biết rằng cô đã làm gì đi? Hả? Dựa vào đâu mà Thuận Nghiệp lại muốn ký hợp đồng này với cô chứ?" Có người hỏi một cách khinh thường.
"Tôi... tôi đã làm việc chăm chỉ. Tôi bỏ ra rất nhiều tâm huyết" Hứa Khinh Tử tranh luận với khuôn mặt đỏ bừng. Ngay khi cô nói điều này, mọi người lập tức phá lên cười.
"Cô nói cô đã làm việc chăm chỉ sao? Nói như là không có ai nỗ lực vậy. Hơn nữa, muốn có loại hợp đồng này thì không phải chỉ dựa vào sự nỗ lực là được. Đây là nhờ vào quan hệ và nhờ vào mạng lưới xã giao rộng cô có biết không? Cũng chỉ có người chưa từng va vấp xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-ngao-the/835920/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.