Tác giả: Mặc Kỷ Lục
Lúc ta niên thiếu, mẫu thân luôn lo lắng sau này không có thần tiên nào cầu hôn ta.
Nàng thích nói bóng nói gió các tiêu chuẩn kén vợ chọn chồng của Thần giới lúc này. Cái gì mà nam thần phong lưu phóng khoáng, phong thần tuấn mạo thích các nữ tiên thế nào, vân vân. Mỗi khi từ các động phủ của phu nhân thần quân lấy được tin tức gì đó, nàng đều lấy ra so với ta, sau đó bi ai lắc đầu.
Lúc nàng lắc đầu, mí mắt ta luôn giật giật, giật mãi thành quen, mỗi lần đều kệ nàng thôi.
Nhưng trên mặt ta vẫn là bộ dáng dốc lòng cầu học. Cha ta là một lão thần tiên cũ kỹ, nếu ta không cẩn thận chống đối mẫu thân, vị mẫu thân diễn sâu nhà ta sẽ lấy cái khăn tay không biết từ đâu ra giả vờ khóc sướt mướt, đây là một kiểu đoạn trong thoại bản nhân gian, nhưng mà cha ta luôn không phân rõ.
Ngày đó, ta từ nhân gian về, gặp mẫu thân đang xoa eo đứng ở cửa động, ta thầm kêu không tốt, nàng kéo tai ta vào động thật, dọc đường đi, đám tiên yêu đều trừng mắt lớn hơn chuông đồng, mặt mũi của bản thần đều mất hết rồi.
Nàng kéo ta vào phòng, đóng cửa lại, ta không tình nguyện nhưng vẫn quy củ đặt hai tay lên gối, ngồi quỳ ở đó, nghe mẫu thân dạy dỗ một trận.
"Đế quân Thanh Khâu Bạch Chỉ đã có đứa con thứ ba, là một nam hài, nhưng mà... không biết đứa con gái họ mong như chờ trăng chờ sao bao giờ mới chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-mac-uyen/1181153/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.