Chương 1488:
Quả thật, Giang Ninh đúng là không sợ.
Mà ngược lại, cái anh lo lắng là những kẻ đang lăm le muốn cướp lấy Quyển sách võ thuật, chúng không trực tiếp ra †ay mà âm thầm nấp trong bóng tối Nếu không thì đơn giản, dễ giải quyết, một quyền, tiễn hắn đi gặp diêm vương luôn.
Trong ánh mắt Đàm Hưng hiện lên ý vị sâu xa: “Nếu những tên đó đến thật, chỉ mình tôi e rằng không chống đỡ nổi.”
“Yên tâm đi, vùng cấm Đông Hải bốn chữ này không phải để nói đùa” Giang Ninh cười cười, anh biết Đàm Hưng không hề lo lắng: “hơn nữa, ông Đàm giấu tài, làm sao mà tôi không biết được chứ” Mắt Đàm Hưng sáng lên, nhìn chằm chằm Giang Ninh, càng thêm sâu sắc.
“Bình thường đều giả vờ, các ông già như chúng tôi đều thích kiểu này” Giang Ninh không để tâm “Làm người mà, quan trọng nhất là khiêm tốn, tôi hiểu” Cậu thì hiểu cái quái gì?
Đàm Hưng trách mắng trong lòng.
Bọn họ quả thực rất khiêm tốn, luôn luôn che giấu thực lực, nếu không phải Giang Ninh nhắc đến chắc ông ta cũng quên mất.
Trong giang hồ không phải ai mạnh hơn ai mà là ai trụ lâu hơn ai.
“Người trong giang hồ, thân bất do kỷ, phía sau là toàn bộ Đàm thị, là phái Bắc Thịnh, quả thật phải gánh vác quá nhiều” Đàm Hưng thở d. úng là con cháu không thể nào gánh vác được đại nghiệp của cha ông” Tuổi tác của ông ta cũng đã nhiều, không biết mình còn có thể sống được bao lâu, chí ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/433981/chuong-1488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.