Chương 1251:
Bị Giang Ninh mắng hai câu đã là gì?
Kể cả bị anh ấy đánh gãy chân đi chăng nữa, Giang Hải cũng sẽ không dám kêu lấy một tiếng.
Anh đứng thẳng người, nhìn mấy người nằm trên đất, thật là không ngờ tới, lại vẫn có người dám mò đến cổng nhà họ Giang.
Hai người già nhà họ Giang thì chắc chăn là không bận †âm đến loại tép riu này, đây là Giang Hải thất trách rồi.
Giang Ninh cũng không để ý gì đến anh, đi thẳng vào trong phòng khách.
Lâm Vũ Chân đứng bật dậy, trợn tròn hai mắt, vẻ mặt đầy ngạc nhiên, cũng có chút vui mừng.
Giang Đạo Nhiên cũng đứng dậy, hơi thở cũng trở nên gấp gáp, sắc mặt đỏ bừng cả lên, ông bỗng trở nên lúng ta lúng túng, càng không biết nên mở miệng ra nói gì.
Tiết Ninh đứng dậy, há miệng muốn nói gì đó nhưng lại do dự, không biết nên nói thế nào.
Giang Ninh không hề nhìn ba người bọn họ mà đi thẳng đến trước bàn ăn, kéo một cái ghế ra đặt đít ngồi xuống.
Hơi thở của Giang Đạo Nhiên càng trở nên gấp gáp hơn!
Tiết Ninh liếc nhìn Giang Đạo Nhiên một cái, cũng trở nên căng thẳng, cứ như người đến không phải là Giang Ninh, mà là một nhân vật lớn nào đấy trên thế giới này, khiến cho dù đã trải qua bao sóng to gió lớn như bọn họ cũng không tránh được mà cảm thấy sóng lòng dâng trào.
“Ông xã” Vân là Lâm Vũ Chân phản ứng ra, khẽ tiếng nói: “Sao anh lại đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/433744/chuong-1251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.