Chương 1213:
Mới gọi một tiếng đã không kìm được mà khóc, chợt bước nhanh hai bước, nhào thẳng vào trong lòng Giang Ninh.
“Em cảm động lắm!”
Giang Ninh cười lớn, đưa tay ôm Lâm Vũ Chân thật chặt.
“Thích không? Đây là bất ngờ mà anh tặng cho em”
“Thích! Thích lắm! Cực kỳ thích!”
Hai tay Lâm Vũ Chân vẫn ôm lấy eo của Giang Ninh, không chịu buông ra, dường như muốn dùng hết sức mình, hận không thể nhập bản thân mình vào trong thân thể của Giang Ninh.
“Em… vừa nấy em quên mất mình đọc tên anh bao nhiêu lần rồi” Lâm Vũ Chân ngẩng đầu, hai mắt đỏ bừng, cô thật sự không ngờ kiểu người cứng rắn như Giang Ninh còn có một mặt mềm mại như vậy.
Bất ngờ mà anh chuẩn bị cho cô, cô thật sự rất thích.
“Em đọc lại một lần nữa có được không?”
Cô lo mình đọc tên Giang Ninh không đủ nhiều, đá duyên Tam Sinh sẽ không nghe được lời trong lòng cô.
“Đủ rồi! Đủ rồi!”
Giang Ninh hít sâu một hơi rồi cười lớn: “Cô nhóc ngốc, đá duyên Tam Sinh này nghe đủ lắm rồi, có lẽ đã nghe tên anh đến phiền chết mất”
“Nếu như em còn đọc tiếp, chỉ sợ nó không còn kiên nhãn mà nghe nữa”
“Được, em không đọc, không đọc!”
Hai người ôm chặt nhau, mặc cho pháo hoa sắc màu rực rỡ kia dần dần tiêu tan.
Giang Ninh biết, những thứ này, cả đời Lâm Vũ Chân cũng sẽ không quên.
Bóng đêm dần dần buông xuống.
Trên bờ biển bùng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/433706/chuong-1213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.