“Lúc còn học đại học, tôi đã biết bà không đơn giản rồi, xem đi, tôi không nhìn nhầm mài” Không khí của bàn đó lập tức sôi nổi lên.
Lâm Vũ Chân thực sự không cần giới thiệu nữa.
Cao Hân đứng một bên, nụ cười trên mặt có hơi xấu hổ.
Bà ta còn đang trong sự đắc ý khi mới nãy tất cả mọi người đều khen ngợi con rể mình.
Nào ngờ, chưa qua bao lâu, sự chú ý của tất cả mọi người đều tập trung vào người Tô Mai.
Lâm thị?
Bà ta cũng biết Tô Mai gả cho Lâm Văn, phía sau chính là Lâm thị, nhưng cũng chỉ là một dòng họ hạng hai trong một thành phố nhỏ, hơn nữa nghe nói sau khi Lâm Văn tàn phế thì cả nhà Tô mai cũng không có địa vị gì.
Dù cho bây giờ có phát triển thì cũng không thể lợi hại đến mức mọi người đều biết được?
“Tô Mai, sao bọn tôi đều chưa từng nghe nói đến” Cao Hân cười, trên mặt có vẻ nghỉ ngờ: “Lâm thị Đông Hải thực sự là nhà bà sao?”
Tô Mai cười nhưng không nói, quay đầu nhìn Lâm Vũ Chân, Lâm Vũ Chân càng không nói nhảm, nói thẳng: “Cô Cao, cô thấy ai dám giả mạo?”
Cao Hân không nói nữa.
Công ty lớn như thế, nổi tiếng bốn phương, danh tiếng lớn mạnh, ai dám giả mạo bọn họ chắc chắn là hành vi chán sống!
Nhưng Tô Mai… nhà họ Lâm này, sao đột nhiên trở nên lợi hại như thế.
Lâm Vũ Chân còn trẻ như thế, đã có thể nắm giữ công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/433618/chuong-1125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.