Từ đầu đến cuối, hắn tựa Minh rốt cuộc là đang nói không quan tâm Dương gì.
Giang Ninh đến đây thật sự chỉ vì muốn tìm một nơi để hút thuốc mà thôi Dẫu sao, trước mặt Lâm Vũ Chân hắn không hút thuốc, bởi vì mặc dù cô không ngăn cản hắn hút thuốc, nhưng lại không thích hắn hút trước mặt cô.
Giang Ninh bước. ra khỏi phòng làm việc; Dương Minh không thốt ra nổi một lời, sững sờ nhìn bóng lưng Giang Ninh biến mất khỏi cánh cửa.
Một lúc lâu sau, ông ta mới chửi.
“Mày là cái thá gì!”
“Muốn tao cầu xin mày à? Nằm mơ”
“Lâm thị của mày, đừng mơ tưởng đến bất cứ số liệu nào!”
Dương Minh chửi, tiếng chửi vang khắp hành lang, nhưng Giang Ninh lại làm như không nghe thấy.
Hắn đi thang máy xuống lầu, nhân viên công tác quầy lễ tân đỏ mặt, không biết là vui quá, hay là kích động, tựa như giật mình tỉnh khỏi giấc mộng.
Thấy Giang Ninh ra ngoài, cô liền vội bước đến, cung kính gọi: “Anh Giang?”
“Ừm”
Giang Ninh hờ hững gật đầu.
“Cảm ơn! Cảm ơn anh rất nhiều!”
Cô thật sự không nhịn nổi nữa, kích động đến nỗi nói năng lộn xộn.
Danh thiếp lúc nãy Giang Ninh cho cô, bảo cô nếu muốn đổi công việc khác thì gọi cho số đó.
Lúc nãy cô đi toilet, thử liều gọi một lần, không ngờ mình vừa nói có một người đàn ông đẹp trai cho cô, nói có thể †ìm được một công việc tốt, thì bên đó lập tức đồng ý.
Cô cảm thấy mình như nằm mơ!
Đối phương hỏi cô biết làm gì, hi vọng đãi ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/433190/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.