Giang Ninh đi ra khỏi từ đường, thấy Đàm Long và tất cả mọi người đứng chờ ở bên ngoài.
“Thế nào? Các người muốn giữ tôi lại à?”
Giang Ninh mỉm cười nói Mấy người Đàm Long không nói gì, bịch một tiếng, tất cả quỳ xuống, cung kính dập đầu ba cái.
“Cảm ơn!” Ậ “
Hôm nay, nếu khôïg phải Giang Ninh chạy tới đúng lức thì Đàm thị đã không còn rồi!
Không chỉ Đàm Hưng sẽ chết, tất cả đám người bọn họ đều không thể có cơ hội sống sót. Thập Nhị Lộ Đàm Thoái cũng sẽ không có truyền nhân nữa, hoàn toàn biến mất khỏi lịch sử.
Trước đây, bọn họ còn muốn gây phiền phức cho Giang Ninh, còn muốn giết Giang Ninh!
Điều này nực cười làm sao!
“Bảo vệ Đàm tổ của các người cho tốt”
Giang Ninh nhận được phần cúi đầu này: “Sau này sẽ còn có nhiều lúc cần tới các người, cố gắng sống sót đi”
Giang Ninh nói xong liền rời đi.
‘Vẻ mặt đám người Đàm Long đã khác hản với trước kia.
Chỉ có trải qua sống chết, chỉ có từng trải qua chuyện Đàm thị sống chết tồn vong, bọn họ mới hiểu rõ trách nhiệm trên vai mình rốt cuộc nặng tới mức nào.
Đặc biệt là cụ già như Đàm Hưng cũng có thể không để ý tới sống chết, chẳng lẽ đám người trẻ tuổi bọn họ còn muốn làm rùa đen rút đầu sao?
Giang Ninh trở lại Đông Hải.
Diệp Sơn ngồi pha trà ở cửa biệt thự nhà họ Lâm.
Có ông ta ở đây, biệt thự Lâm thị này chính là chỗ an †oàn nhất.
Thấy Giang Ninh trở về, Sơn ngước mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/433182/chuong-689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.