Chương trước
Chương sau
Là Hoàng Ngọc Minh!
Anh ta mới từ phương bắc về.
Hoàng Ngọc Minh đẩy cửa lớn ra, cơ thể thẳng tắp đi đến, khí thế trên người hoàn toàn khác với trước đây.
Gương mặt đó trở nên trầm ổn, dường như đã trải qua thử thách gì đó.
Anh nhì hai người tới gây chuyện; ẩnh: mắt vô cùng lạnh lẽo. 5 _ *Từ lúc nào mà đám chó mèo cũng cần đại ca ra tay.
chứ”
Hoàng Ngọc Minh ởi đến, phía sau là đám người anh Cẩu, trên mặt môi người đều toả ra sát khí cực kỳ khủng khiếp!
Mà sau lưng bọn họ, là người… một đám người!
Người đông nghìn nghịt!
Bọn họ đã vây kín cửa lớn rồi!
Tất cả người của giới xã hội đen tỉnh Thiên Hải đều tới, mấy đại lão dẫn theo mấy trăm anh em đã chạy tới đây.
trong thời gian nhanh nhất. Lúc này, bên ngoài có khoảng hơn hai ngàn người đang đứng!
Một đám đông nghịt, nhìn thôi cũng khiến người ta phải kinh hồn bạt vía!
Giang Ninh vẫn đang cắn hướng dương, những nhân viên phía sau hắn đều nín thở tập trung tinh thần, không nói được lời nào.
Đặc biệt là thư ký Tiểu Triệu, cô ấy biết Giang Ninh có nhiều bạn bè ở tỉnh thành, nên mới nói với cô ấy, nếu gặp rắc rối thì cứ trực tiếp nói với hắn. Nhưng cô ấy làm sao.
ngờ được là lại nhiều như vậy.

Quá lợi hại!
Hai người do nhà họ Dương phái tới quay đầu nhìn thấy một đám đông nghịt thì không khỏi chấn động. Cho dù bọn họ lăn lộn trong giang hồ nhiều năm, nhưng cũng chưa từng thấy tình hình như vậy bao giờ!
Mẹ nó, đây ít nhất cũng hơn hai ngàn người đấy?
“Đại ca, chuyện như vậy không cần anh ra tay đâu”
Hoàng Ngọc Minh đi tới, lấy từ trong túi ra một gói thuốc.
lá. Giang Ninh vừa nhìn cũng biết là A Phi bảo Hoàng Ngọc Minh mang đến.
Hắn khẽ gật đầu, Hoàng Ngọc Minh lập tức rút ra một điếu, đưa cho Giang Ninh, giúp hắn châm thuốc.
Hoàng Ngọc Minh bỗng ngẩng đầu, liếc nhìn anh Cẩu: “Ở Thiên Hải cũng có người dám quấy rầy đại ca. Xem ra lúc tôi không ở đây, các người thật sự không làm được chuyện gì cả!”
Đám anh Cẩu không dám nói lời nào.
Lúc này Hoàng Ngọc Minh mới quay đầu, nhìn hai người tới gây chuyện kia, giọng lập tức lạnh đi.
““Ném rat”
Âm ầm…
Anh vừa ra lệnh một tiếng, ba mươi con sói hoàn toàn không do dự, trực tiếp nhào tới.
Hai người thậm chí còn chẳng có cơ hội phản kháng đã bị đánh ra ngoài cửa, hơn hai ngàn người như nước thủy triều vọt tới, lập tức nhấn chìm bọn họ…
Cả đời họ chưa từng trải qua sự tuyệt vọng như vậy, cũng không có cơ hội để trải qua một lần nữa.
Chấn động!

Tất cả nhân viên đứng sau lưng Giang Ninh đều bị chấn động đến mức da đầu tê dại.
Đây là năng lực kêu gọi gì?
Đây là thực lực đáng sợ tới mức nào!
Hai người tới quấy rối sợ rằng sẽ bị đánh thành bùn mất!
Mà Giang Ninh vẫn ung dung ngồi ở đó, mắt híp lại, kẹp.
một điếu thuốc lá mãi vẫn không hút.
Ánh mắt thư ký Tiểu Triệu và đám nữ nhân viên đầy vẻ sùng bái, lóe sáng như sao.
Đây mới là đàn ông chứi Đây mới thật sự là nam tính chứ!
Hoàng Ngọc Minh cung kính đứng bên cạnh. Anh đến phương bắc một chuyến, biết được một vài chuyện của Giang Ninh, anh càng thêm cung kính với Giang Ninh hơn. Trong lòng anh, Giang Ninh giống như một vị thần.
“Thằng nhóc A Phi này hiểu tôi”
Giang Ninh hút xong, cười một tiếng rồi quay đầu nhìn Hoàng Ngọc Minh: “Cậu đến phương bắc một chuyến, tiến bộ không nhỏ đâu.”
Hoàng Ngọc Minh hơi cúi người, không dám có chút kiêu căng nào: “Cảm ơn đại ca bồi dưỡng”
“Anh Phi nói, anh ấy ở phương bắc chờ đại ca”
Giang Ninh nghe nói thế liền cười.
Xem ra A Phi cuối cùng cũng đã chuẩn bị sẵn sàng, kế hoạch lên phía bắc có thể chính thức bắt đầu được rồi!
Lần dọn dẹp lớn này sẽ khiến cho cả thế giới phải khiếp sợi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.