Chương trước
Chương sau
“Giang Ninh?”
Mấy người Cao Phi ngây ra, cái tên này khiến họ sợ hãi không thôi.
Mấy người bị đánh gấy lay chân bên cạnh này, cũng chính vì chọc phải Giang Ninh!
So với Lục Thiên, Giang Ninh cũng đáng sợ!
“Đại ca, Giang Ninh hần..”
“Ít nhất hãn sẽ khổng tùy tiện lấy mạng người khác!”
Chương Trình căn răng nói. Trải qua khoảng thời gian trước đây, bây giờ dù lăn lộn trong thế giới ngầm cũng chỉ vì kiếm cơm nuôi gia đình, có thể tẩy tráng đều liều mạng tẩy trắng, cũng không ai muốn dao dính thêm máu.
Vừa trơ mắt nhìn Lâm Võ bị giết, loại đả kích này, dù là Chương Trình cũng không biết đã bao nhiêu năm chưa thấy rồi.
Lớn tuổi rồi, có vài chuyện thật sự sẽ sợ.
Nếu không phải họ chủ động công kích Đông Hải, chọc phải Giang Ninh, Giang Ninh hoàn toàn không quan tâm đến bọn họ.
So với Lục Thiên, ít nhất Giang Ninh còn có tính người!
“Đi Đông Hải!”
Chương Trình lập tức đưa ra quyết định.Dù có chết, hắn cũng tuyệt đối không cúi đầu trước thế giới ngầm của tỉnh ngoài.
Với lại, hắn lờ mờ cảm thấy, ông Phó thật sự xảy ra chuyện, sẽ không về nữa rồi, nếu không thì đã bị người khác lấy đi hai địa bàn, ông Phó lại không có chút động tĩnh nào.

Bỏ mặc kẻ thù Lục Thiên ở thế giới ngầm của tỉnh Thiên Hải muốn làm gì làm!
Điều này sao có thế chứ?
Chương Trình không do dự, hắn biết bản thân càng do.
dự, anh em phải chết càng nhiều, lập tức dẫn người đi về hướng Đông Hải.
Mà Lục Thiên lúc này, càn quét ở thế giới ngầm của tỉnh Thiên Hải!
Hoàn toàn không ai có thể chặn được hắn, ai chặn thì sẽ chết!
Trừ cúi đầu thần phục, căn bản không có lựa chọn khác.
Không có ông Phó ở đây, tỉnh thành Thiên Hải này lập.
tức giống như bãi cát, dễ dàng bị đánh tan.
“Ông Phó à ông Phó, ông cuối cùng cũng già rồi”
Lục Thiên nhắm nửa mắt, đứng trước hội sở mặt nạ, nhìn cửa lớn đóng chặt: “Hai mươi mấy năm rồi, ông chiếm chỗ này đã hai mươi mấy năm rồi, cuối cùng cũng không thắng được thời gian nhỉ?”
“Đại ca, bây giờ chúng ta xông vào hả?”
Bạo Long lạnh giọng nói.
“Không, không vào.”

Lục Thiên lác đầu, “Họ Phó đó rất xảo quyệt, tôi lo ông †a có chiêu dự phòng, muốn kéo chúng ta chịu tội thay”
Cẩn thận là ưu điểm của Lục Thiên, cho nên nhiều năm nay, dù hai anh em chết thảm dưới tay của Tàn Kiếm, hắn cũng không vội vã trả thù.
Mà đợi thời cơ chín muồi, đợi đến lúc ông Phó già rồi, Tàn Kiếm cũng già rồi, đến hôm nay mới ra tay.
“Con cáo già này rất xảo quyệt, ông ta có thể ở tỉnh Thiên Hải nhiều năm như vậy không phải không có lý do, tất cả vẫn nên cẩn thận làm đầu”
“Hừ, hai tên già đó dám xuất hiện, ông đích thân giết chúng, báo thù cho lão tam và lão tứ!”
Bạo Long siết chặt nám đấm, xương kêu răng rắc như pháo tép.
Tám năm trước họ đã sắp xếp một ván cờ, tiến vào hội sở mặt nạ này, cho đến hôm nay mới tìm được cơ hội hạ độc, họ chắc chắn ông Phó trúng độc rồi, được Tàn Kiếm đưa đến phương Bắc để tìm cách cứu mạng.
Bây giờ thế giới ngầm của tỉnh Thiên Hải không có chủ, Lục Thiên hẳn đến rồi, tất nhiên có thể dễ dàng thay thế ông Phó!
Đợi ông Phó quay về?
Không, ông ta sẽ không về, ông ta chỉ cần đi phương Bắc thì chỉ có một con đường chết!
Lục Thiên nhìn bảng hiệu của hội sở mặt nạ một cái, không chút gấp gáp.
Vì hắn biết, phương Bắc đang xáo bài, đến lúc đó người viết cái bảng hiệu này có thể bảo vệ được mình không còn là vấn đề, thế giới ngâm của tỉnh Thiên Hải này, bắt đầu từ hôm nay phải đổi chủ rồi.
Hai mươi năm trong tương lai, thế giới ngầm tỉnh Thiên Hải và tỉnh Lâm Hải đều do Lục Thiên hắn làm chủ!
“Chuẩn bị một chút, kêu Lục Tâm qua đây, một số tài nguyên của bên đây có thể bát đầu thu hoạch rồi”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.