Hơn ba trăm người, ngoài những tên được giữ lại để lái xe, thì tất cả bị đánh gãy hết tay chân, tiếng gào thét thảm thiết, cả lũ ngã rạp ra đất muốn đứng cũng đứng không nổi.
Còn đám người anh Cẩu thì chỉ hơi thở gấp một chút, có người chảy máu nhưng ánh mắt lại càng thêm hưng phấn, nhìn ánh mắt họ trong đêm tối, tựa như đang nhìn thấy một bầy sói hung dữ.
“Sao nào mấy vị, cảm thấy miếng bánh Đông Hải này ăn ngon không?”
Giang Ninh búng đầu thuốc, bước qua đó, từ trên nhìn xuống đám người Chương Trình.
Hân không có hứng đánh nhau, loại tôm tép này không cần “Chiến thần” là hắn ra tay.
Miệng Chương Trình toàn máu, cơ thể vẫn đang run rẩy, sợ hãi vô cùng.
Ai còn muốn ăn “cái bánh” Đông Hải này nữa?
Chúng còn chưa đặt chân vào đất Đông Hải đã bị đánh cho tan tác.
Nếu vào rồi chắc mạng cũng chẳng giữ nổi!
“Mày…mày làm thế này có nghĩa là đang khiêu chiến với toàn bộ thế giới ngầm ở tỉnh thành, mày muốn…aaaa!”
Trương Đại Bào còn chưa nói xong, Giang Ninh đã vung chân lên đá, khiến cằm gã lệch sang một bên.
“A Cẩu, vải”
“Vâng”
Anh Cẩu đánh còn chưa đã tay, một tay tóm lấy Trương Đại Bào, một tay tát liên tiếp mười mấy cái, chả mấy chốc miệng Trương Đại Bào toàn máu, răng cũng không còn cái nào.
Anh Cẩu hung ác nhìn gã: “Còn dám bất kính với đại ca †ao, ông mày cắt lưỡi mày ngay lập tức!”
Trương Đại Bào cả người run rẩy, mặt mày trắng bệ!
cnào dám nói thêm câu nào, ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432693/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.