Lâm Văn lắc đầu.
Đối phương đã dám làm như vậy, tức là không thèm để ý đến pháp luật nữa, hơn nữa, dù đến cơ quan tư pháp thì thời gian liệu có kịp không?
Cho dù thắng thì hạng mục cũng coi như huỷ luôn, hai bên đồng thời cùng chịu thiệt hại.
“Mục đích của đối phương là gì?”
Làm bất cứ chuyện gì cũng cần có mục đích cả.
Không vì danh thì cũng vì lợi.
“Xem thì có vẻ giống như đang báo thù”
Lời này là Lâm Võ Chân nói.
Sau khi điều tra thì phát hiện, sau lưng mấy công ty này đều có bóng dáng của nhà họ Vu, Lâm Võ Chân biết, chắc chản là người nhà họ Vu có đụng chân đụng tay.
Bọn họ liên tục khiêu khích gây hấn, còn thực sự cho.
rằng cô dễ bắt nạt vậy sao!
Nghe được lời này, Lâm Văn hiểu ngay lập tức.
“Phó tổng Hoàng, chúng ta phải lấy bằng được hạng mục này, anh tiếp tục đi bàn bạc đi”
Giọng Lâm Văn vang lên: “Đối phương muốn phá hoại, chúng ta không thể để chúng như ý nguyện được, không thể để họ làm rối loạn trật tự thị trường, mong mọi người đồng tâm hiệp lực, đồng thời giữ vững lý trí. Bát đầu từ giờ phút này, chúng ta bước vào một cuộc đấu tranh”
Đây là kẻ địch đầu tiên của tập đoàn Lâm thị.
Những người có mặt bắt đầu hưng phấn, không phải là lo lắng và sợ hãi, mà là hưng phấn.
Đây là lần đầu tiên bọn họ chung tay với cha con nhà họ Lâm đối phó với kẻ địch.
Tất cả bọn họ lập tức tiến vào trạng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432685/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.