“Muốn làm thì cũng phải làm phẫu thuật cho cháu tôi!
” Ông ta hừ lạnh nói: “Hoặc là đừng ai mong được làm phẫu thuật nữa!
” “Không sai!
” Lâm Phong cũng đứng lên, ánh mắt không tốt nhìn Phó viện trưởng, trong lòng vô cùng tức giận Ba triệu đấy!
Gã đập fa ba triệu, kết quả chỉ đề cử cho gã một chút, hơn nữa cön bị từ chối.
Từ chối thì từ chối, lại còn lựa chọn chữa trị cái chân bị tàn phế của Lâm Văn. Sao có thể như vậy được? Bọn họ thà là để ai khác làm phẫu thuật, cũng tuyệt đối không để cho Lâm Văn có cơ hội đứng lên.
“Có người gây rắc rối!
” Phó viện trưởng phản ứng rất nhanh, đã sớm có sự chuẩn bị.
‘Vù vù vù, mười mấy người bảo vệ xông vào, trong tay cầm dùi cui điện và khiên phòng ngừa bạo lực!
Vẻ mặt đám người Lâm Cường lập tức lại thay đổi.
“Người nào cũng dám tới đây dương oai à!
” Phó viện trưởng hét lớn một tiếng và nói những lời đây chính nghĩa: “Hôm nay ai dám động vào bác sĩ .John đều bị xếp vào sổ đen của Hiệp hội Y học, từ nay về sau sẽ không có bác sĩ nào chữa bệnh cho người đó nữa!
” Một câu nói này hoàn toàn có lực uy hiếp!
Ai dám cam đoan cả đời mình không bị đau ốm? Bệnh nhẹ còn tốt, cùng lắm thì mời bác sĩ bình thường một chút, nhưng một khi bị bệnh nặng, thậm chí là bệnh nghiêm trọng thì sao? Những bác sĩ nổi tiếng lại đều là người của Hiệp hội Y học, anh dám đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432602/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.