Kim Dương biết được bác sĩ nổi tiếng kia tới, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Bác sĩ nổi tiếng như vậy lại không đến trên tỉnh mà tới Đông Hải nhỏ bé, cũng thật là…”
Nếu ở tỉnh, vậy sẽ càng dễ hơn.
“Gia chủ Lâm, ông xác định không có vấn đề gì chứ?”
Minh chỉ có một đứa con tôi n. tuyết đối không thể để cho nó bị tàn phế được.
“Gia chủ Kim yên tâm, tôi đã thu xếp xong xuôi cả rồi.”
Lâm Cường vỗ ngực nói: “Khi về cho ít tiền thì tất cả vấn đề đều không còn nữa” Cho dù phải bỏ thêm chút tiền, ông ta cũng không để ý.
Có thể nhận được ân tình của nhà họ Kim, cho dù tốn mấy triệu cũng xem như là có lời rồi!
*Kim Long, em đi một chuyến đi” Trong lòng Kim Dương vẫn có chút lo lắng: “Bên phía anh còn có chuyện cần xử lý, không thể nào qua được, em đi qua cùng, chăm sóc cho Kim Nhiên” “Được, anh trai.”
Vẻ mặt Kim Long vẫn lạnh lùng, không có cảm xúc gì Mấy người không lãng phí thời gian nữa, lập tức đi cùng với Lâm Cường, đưa Kim Nhiên tới Đông Hải để chuẩn bị tiếp nhận phẫu thuật.
Mà bên kia, Lâm Văn rất hồi hộp.
Hai chân này đã tàn phế quá nhiều năm, bản thân ông cũng không có mấy lòng tin.
“Giang Ninh, thật sự có thể được sao?”
Lâm Văn căng thẳng nói: “Hơn nữa ba nghe nói, chi phí để bác sĩ nổi tiếng kia ra tay phẫu thuật là cực cao.
Chúng ta…”
“Chúng ta thiếu tiền à?”
Giang Ninh nói: “Hơn nữa, cậu ta sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432599/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.