“Được.” Một lúc lâu, ông ta mới thốt ra một từ.
Cho dù trong lòng có không cam lòng thế nào đi nữa, nhưng ông ta không còn sự lựa chọn nào khác.
Hứa Vinh đi sớm quá nên không biết tin tức này chính là đã bỏ lỡ cơ hội.
Một khi bỏ lỡ thì sẽ mất đi tất cả.
“Chúng tôi cũng không có ý kiến” ‘ Ñ Mấy người khác thấy Vương Cao gật đầu hì không do dự nữa, liền vội vàng nói theo. Ị Lúc này Cao Phi mới mỉm cười.
“Quyết định của các người là rất sáng suốt” Anh ta nói xong liền đứng dậy, không muốn lãng phí thời gian nữa.
Lần này anh ta tới vì hai chuyện, thứ nhất là lôi kéo đám người Vương Cao tới nương tựa vào đại ca của mình, thứ hai là điều tra chuyện của Hắc Long.
Bây giờ, hai chuyện đều đã rõ ràng.
Hứa Vinh không đồng ý, vậy ông ta cũng không cần tồn tại nữa.
Gió bão sẽ nhanh chóng tới thôi.
Cao Phi mới ra khỏi quán trà lại nhận được điện thoại, vẻ mặt vừa rồi còn có chút đắc ý đã lập tức trầm xuống.
“Anh Võ! Tôi đến ngay!” Anh ta kinh hồn bạt vía! Lâm Võ lại bị người ta đánh cho tàn phế à? Thành phố Đông Hải này rốt cuộc là nơi quỷ quái gì vậy? Hắc Long bị ngã ở đây, bây giờ Lâm Võ cũng bị người ta đánh cho tàn . Anh ta còn chưa kịp nói tin tức tốt cho Lâm Võ biết thì đã xảy ra chuyện lớn như vậy.
Cao Phi lập tức chạy tới. Khi thấy không chỉ Lâm Võ mà mười mấy người đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432581/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.