Nghe vậy Hàn đại sư vẫn nhắm nửa mắt, lạnh nhạt nói: “Loại Muay Thái hình thức đẹp này không thể lên đài đấu đâu” Thấy Hàn đại sư đáp chắc nịch, Hứa Vinh gật đầu, trong lòng yên tâm hơn nhiều.
Hôm nay giáo huấn Hoàng Ngọc Minh là một, ngoài ra dẫn mặt những đối thủ khác cũng là mục đích của hán.
Nếu không hản cũng không tốn giá cao như vậy để mời cao thủ như Hàn đại sư về.
“Hoàng Ngọc Minh đến chưa?” Hứa Vinh quay đầu lại hỏi.
“Vẫn chưa, chắc cũng đang nghĩ cách tìm cao thủ” “Hừ, hắn có thể tìm cao thủ gì chứ? Chỉ với con cẩu dưới trướng hắn? Sợ là một ngón tay của Hàn đại sư cũng có thể phế được hẳn rồi!” Hứa Vinh bực mình nói: “Chúng ta uống trà, bình tĩnh đợi Hoàng Ngọc Minh lên cửa tìm cái chết!” Lúc này.
Hoàng Ngọc Minh đã xuất phát rồi, đồng thời phái anh Cẩu đến đón Giang Ninh.
“Muộn thế này rồi mà anh còn đi đâu?” Lâm Vũ Chân tắm xong thay đồ ở nhà, bộ đồ rộng rãi nhưng vẫn không che được đường cong cơ thể cô, da thịt trắng nõn như ẩn như hiện.
€ô ngồi trên sofa nhìn Giang Ninh muốn ra ngoài, bất giác hỏi.
“Có chút chuyện” Giang Ninh đi đến trước mặt Lâm Vũ Chân, từ cao nhìn xuống khiến Lâm Vũ Chân lập tức hoảng hốt, vội vàng lùi về một chút, che ngực lại, mặt đỏ bừng lên.
“Về, về nhà sớm nhé!” “Lát nữa muốn ăn gì thì gọi điện bảo anh” Nói xong, Giang Ninh liền ra ngoài.
“Sao Giang Ninh muộn vậy mà còn ra ngoài?” Tô Mai đi từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432560/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.