Lâm Phong tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Gã đã hạ thấp tư thế, ăn nói khép nép cầu xin như vậy nhưng Giang Ninh lại có thái độ thế này à? Mình đã cho bọn họ bậc thang đi xuống mà bọn họ còn không biết tốt xấu! “Anh… anh chờ đấy cho tôi!” Lâm Phong máng xong một câu thì sợ Giang Ninh sẽ nổi điên mà ra tay, vội vàng bỏ chạy.Trong phòng, hai người Tô Mai và Lâm Văn liếc nhìn nhau, lại đồng thời nhìn về phía Lâm Vũ Chân.
“Làm vậy, có thể sẽ lớn chuyện không?” Những lời Lâm Phong nói trước khi đi rõ ràng là đang uy hiếp bọn họ.
Lâm Vũ Chân không khỏi hơi lo lắng.
Cô hiểu quá rõ về ba con Lâm Cường.
Từ trước đến nay, ông ta chưa từng xem Lâm Văn là em trai của mình, tất nhiên sẽ không xem người nhà Lâm Văn là họ hàng.
Một khi chọc ông ta, người như thế có thể làm ra bất cứ chuyện gì mất.
“Sẽ không đâu.” Giang Ninh thản nhiên nói: “Anh ta bảo chúng ta chờ, vậy chúng ta cứ chờ thôi.” Giang Ninh nói xong liền ra tay thu dọn chén đũa. Tô Mai thấy vậy, vội vàng đi tới đoạt lấy.
“Để tôi để tôi.” Tính tình cậu con rể này có chút mạnh mẽ đấy.
Trước đó bà còn không cảm thấy gì, nhưng bây giờ Giang Ninh rõ ràng đang muốn bảo vệ cả nhà bọn họ, không cho ba con Lâm Cường bắt nạt.
Đây thật là một gã vô gia cư à? “Mẹ Vất vả rồi.” Giang Ninh mỉm cười nói.
Hắn vẫn vào vai cực nhanh.
Lâm Văn có phần lo lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432501/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.