Sân bay quốc tế thành phố Đông Hải.
“Nhanh!”
“Nhanh!”
Mười mấy người mặc vest đen xông thẳng ra cửa, người
nào người nấy mặt mày nghiêm trọng như thể gặp phải
kẻ thù truyền kiếp.
Hành khách xung quanh vội vàng nhường đường, không
biết là nhân vật tai to mặt lớn nào mà lại khoa trương
như thế.
Dẫn đầu là một người đàn ông mặc vest, mày nhíu chặt,
dường như vừa nghĩ ra gì đó, lập tức xoay người rời đi.
Trong giây lát, trên lối đi bộ bên ngoài sân bay.
Giang Ninh ngồi trên băng ghế dài, chậm rãi phun ra
khói thuốc.
“Lão gia mong cậu có thể quay về, ông ấy rất nhớ cậu.”
Người đàn ông mặc vest đứng đằng sau cách hắn năm
bước chân nói đầy kính cẩn.
Ở trước mặt người khác, người đàn ông này đầy quyền
uy, không ai dám đắc tội.
Nhưng ở trước mặt người trẻ tuổi này lại khiến hắn cảm
thấy mình thấp kém đến cùng cực.
“Nhớ tôi?”
Giang Ninh hơi quay đầu, trên mặt nở nụ cười châm
biếm: “Ông ta nhớ quyền lực hay là tiền tài của tôi?”
Nếu đổi thành người khác nói những lời này, có lẽ người
đàn ông kia sẽ khinh thường ra mặt, bởi lẽ Giang gia
giàu có tiếng ở thủ đô ai mà không biết, chả lẽ lại còn
thèm thuồng quyền lực tiền tài của kẻ khác?
Nhưng người đàn ông trước mặt hán đây lại không
giống thế.
Hắn là người thừa kế duy nhất của Giang gia!
Hắn là chiến thần số một của phương Đông, thực lực.
mạnh mẽ, tài phú ngất trời. Điều này càng khiến cho
người đàn ông mặc vest cứ phải cảm thán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hao-mon/432494/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.