Liễu Phi Tuyết vẫn đứng tại chỗ, nụ cười trên mặt cứng đờ.
Vẻ mặt Huỳnh Nhân lập tức lạnh lẽo, bước nhanh tới trước mặt Liễu Phi Tuyết, dùng ánh mắt ra hiệu cho cô.
Liễu Phi Tuyết sắp xếp lại cảm xúc, đuổi theo Liên Thúy Na, đưa chiếc túi mang theo trong tay ra.
"Mẹ, đây là bộ dưỡng da con đặt hàng ở nước ngoài về…"
Xoẹt.
Liễu Phi Tuyết đã thu lại dáng vẻ ăn trên ngồi trốc lúc trước, cố gắng hết sức khom lưng hạ mình, thế nhưng Liên Thúy Na còn không đợi cô nói hết lời đã giật lấy ngay.
Đồng thời liếc Liễu Phi Tuyết một cái."Ai biết cô có đưa hàng giả hay không."
Liễu Phi Tuyết hơi thay đổi sắc mặt, vội vã giải thích.
"Đây là hàng chính hãng..."
"Mặc kệ có phải hàng chính hãng hay không, chỉ cần là nhà cô cậu đưa, đều là đồ giả hết."
Liên Thúy Na còn không thèm cả che giấu, chanh chua nói.
"Hơn nữa đừng gọi tôi là mẹ, cô là vợ của đồ vô dụng kia, đến nó tôi còn không thừa nhận, sẽ thừa nhận cô chắc?"
Mỗi chữ mỗi câu đều như kim nhọn đâm vào trong lòng Liễu Phi Tuyết, khiến cô cảm thấy không thể tin nổi.
Cô đã khom lưng hạ mình, cố gắng làm tốt cái thân phận con dâu này để khiến ba mẹ chồng vui, thế nhưng tiếp đón cô lại là sự xua đuổi không nương tình chút nào của Liên Thúy Na.
"Hơn nữa đừng gọi tôi là mẹ, cô là vợ của đồ vô dụng kia, đến nó tôi còn không thừa nhận, sẽ thừa nhận cô chắc?"
Mỗi chữ mỗi câu đều như kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hac-am/356718/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.