Giọng nói không nặng nề nhưng lại rất lạnh lùng, tất cả mọi người đều vô thức quay đầu lại nhìn.
Huỳnh Nhân cũng sững sờ, anh quay đầu lại nhìn, sắc lạnh trên mặt đã biến mất, thay vào đó là một nét dịu dàng hiếm thấy.
Liễu Cảnh Nhiên ngây người ra, cô ta chưa bao giờ thấy Huỳnh Nhân có dáng vẻ như vậy.
Đột nhiên, cô ta như nhớ ra điều gì đó, cả người run lên, cũng quay đầu nhìn.
Chỉ thấy ở cổng lớn khách sạn, một ‘băng sơn nữ vương’ thân hình cao gầy, ôm một tiểu thiên sứ trắng đẹp như tượng khắc, đang đi vào dưới ánh mắt của bao người.
“Ba.”
Nhìn thấy Huỳnh Nhân, Tiểu Như lập tức kích động kêu lên.
Mặc dù Tiểu Như rất dễ thương, nhưng sự chú ý của mọi người vẫn hướng về người phụ nữ kia nhiều hơn.
Mái tóc dài của cô ấy được vén lên cao, để lộ chiếc cổ thon trắng như tuyết, còn đeo một chiếc vòng cổ kim cương trông lóa mắt.
Trên người là bộ váy mà Huỳnh Nhân mua cho cô lần trước, toàn cầu chỉ có một trăm chiếc, hoàn toàn phù hợp với khí chất của cô.
Khuôn mặt xinh đẹp, nhưng trong đôi mắt lại toát ra sự lạnh lùng thấu xương, hình thành luồng khí trường mạnh mẽ.
Ở trong bầu không khí này, mọi người không khỏi lùi lại một bước, ánh mắt ngạc nhiên dò xét nhìn người phụ nữ đang đi về phía này.
“Liễu Phi Tuyết?”
Nhìn rõ người đang đi tới, sắc mặt Liễu Cảnh Nhiên thay đổi rất nhiều, vẻ mặt như vừa nhìn thấy ma, vô cùng kinh ngạc.
Đêm nay cô ta mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hac-am/356678/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.