Khi nhìn rõ khuôn mặt của Lưu An, Liễu Cảnh Nhiên không thể tin nổi, lập tức mở to hai mắt.
Lưu An lạnh nhạt gật đầu rồi không nói thêm gì nữa, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Văn Nhân Ngọc, người cầm đầu đám thanh niên.
Rõ ràng là đối phương chỉ có một mình, nhưng đám người Văn Nhân Ngọc lại có cảm giác sợ hãi giống như bị bao vây.
Liễu Cảnh Nhiên cũng nhớ đến lời nói trước đó của Lưu An, tức giận nhìn chằm chằm vào Văn Nhân Ngọc.
“Anh lại dám bỏ thuốc tôi?”
Văn Nhân Ngọc không thèm quan tâm mà chỉ nhìn Lưu An bằng ánh mắt u ám.
“Cô là ai?”
“Anh không cần biết tôi là ai.”
Lưu An thản nhiên liếc anh ta một cái, lạnh lùng nói.
“Anh chỉ cần biết, tôi đến đây để bảo vệ cô ta là được rồi.”
Ánh mắt của Liễu Cảnh Nhiên lộ vẻ xúc động, càng thêm ngạc nhiên nhìn Lưu An. Lưu An không thể nào tự mình đến bảo vệ cô ta, chỉ có thể là do Huỳnh Nhân bảo Lưu An đến.
Nét mặt của Văn Nhân Ngọc cũng càng thêm u ám. Anh ta nhìn Lưu An rồi nói.
“Tôi hiểu rồi, là ông anh trai tốt của tôi mời cô đến làm vệ sĩ cho vợ chưa cưới của anh ta đúng không? Một người đàn bà *** **** mà lại khiến anh ta hao tổn nhiều tâm tư như vậy, thật sự là rất đáng ngạc nhiên.”
“Anh… Anh mới là đồ đàn bà *** ****.”
Một câu nói ‘người đàn bà *** đãng’ khiến cho Liễu Cảnh Nhiên vô cùng tức giận. Lần đầu tiên của cô ta chính là dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hac-am/356648/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.