Không ai ngờ được rằng ngài Thương Si sẽ đích thân tới cuộc họp, tất cả bọn họ đến cả thở cũng không dám thở mạnh, miệng câm như hến.
Duy chỉ có La Bố, Mã Bách Điền và Thiên Việt Bân mới biết sự thật, người đó không phải là ngài Thương Si.
Ông lớn này là người mà ngay cả ngài Thương Si cũng phải cư xử kính trọng.
Nói xong, Diệp Thường Phong lập tức nín thở, ông ta nhắm mắt lại, không dám đứng dậy.
Ông ta biết là chỉ cần ngài Thương Si tha thứ cho ông ta thì La Bố cũng sẽ tha thứ.
Nhưng mà, khung cảnh hiện trường xung quanh như chết lặng, chỉ có âm thanh tích tắc tích tắc của đồng hồ vọng lại, như thể đang đếm ngược cho đến lúc lời phán quyết số phận của ông ta được vang lên.
"Ngài Thương Si" không lên tiếng, cũng không xoay ghế dựa lại. Lúc này, tại hiện trường bắt đầu xuất hiện một tiếng cười châm chọc, sau đó vang lên một giọng nói rất trầm.
"Ông muốn tôi tha thứ cho ông?"
Diệp Thường Phong chợt ngẩng đầu lên, trong lòng ông ta đang nhen nhóm một tia hy vọng, vội vội vàng vàng nói.
"Đúng vậy, ngài Thương Si, tôi đã biết lỗi của mình rồi, sau này tôi nhất định sẽ giữ khuôn phép kinh doanh buôn bán!"
"Ông làm gì còn cơ hội nữa"
Giọng nói trầm thấp lại vang lên, tuy rằng bình tĩnh, nhưng tất cả mọi người ai cũng cảm thấy ác ý nồng đậm, cả người Diệp Thường Phong run lên bần bật.
"Từ lúc ông có hành động tấn công nhà họ Liễu, thì số phận của ông đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hac-am/356572/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.