Huỳnh Nhân về đến nhà đã là mười giờ, Huỳnh Tiểu Như đã đi ngủ.
Huỳnh Nhân rón ra rón rén đi đến bên giường, cẩn thận nằm xuống ngủ.
Anh nghĩ Liễu Phi Tuyết đã ngủ rồi, không ngờ đột nhiên trong bóng tối lại vang lên giọng nói bình tĩnh của Liễu Phi Tuyết.
“Trên người của anh có mùi nước hoa phụ nữ.”
Trong nháy mắt, Huỳnh Nhân cực kỳ sợ hãi, rõ ràng đã tắm rửa kỹ rồi mà!
Tự ngửi ngửi cơ thể mình, đúng là có ngửi thấy một hương nước hoa thoang thoảng.
Chắc là lúc đỡ Lê Nguyệt Thiền bị dính phải.
Vẻ mặt Huỳnh Nhân có chút bối rối vội vàng giải thích.
“Phi Tuyết, anh không có...”
“Không cần giải thích nữa.”
Giọng nói Liễu Phi Tuyết vẫn bình tĩnh như trước.
“Em tin tưởng anh.”
Sau khi trải qua chuyện của Thiều Hải Hà, Liễu Phi Tuyết càng thêm có cảm giác an toàn đối với Huỳnh Nhân, chỉ cần ở cạnh anh thì anh sẽ không để cho mình và Tiểu Như phải chịu một chút tổn thương nào.
Huỳnh Nhân ngây người một lúc, nếu không phải nghi ngờ mình, vậy thì cô có ý gì chứ?
Liễu Phi Tuyết im lặng một lúc, sau đó nói thêm.
“Một người đàn ông ưu tú, bên cạnh khó tránh khỏi sẽ có người dòm ngó, đối với anh mà nói chuyện này là một chuyện tốt thôi.”
Vẻ mặt Huỳnh Nhân khó hiểu, bình thường phụ nữ phát hiện trên người người đàn ông của mình có mùi nước hoa của người phụ nữ khác, không phải đều ầm ĩ lên sao?
“Huỳnh Nhân, chắc anh hiểu được, quãng đường sau này của anh sẽ rất khó khăn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hac-am/356560/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.