Từ Huệ đứng chờ dưới tầng của tòa nhà Quốc Tế, Huỳnh Nhân và Liễu Thuỵ Hoa đi đến văn phòng của Liễu Phi Tuyết.
“Chị, buổi tối hôm nay cho em mượn anh rể một chút nhá.”
Vừa vào cửa, Liễu Thuỵ Hoa đã cợt nhả nói.
Liễu Phi Tuyết nhạy cảm ngẩng đầu lên, ánh mắt kỳ quái đánh giá Huỳnh Nhân và Liễu Thuỵ Hoa.
“Hai người... Định làm gì?”
Huỳnh Nhân lập tức quýnh lên, ho khan một tiếng.
“Thuỵ Hoa, nói chuyện cho cẩn thận!”
Liễu Thuỵ Hoa thè lưỡi, cười hì hì nói.
“Để đi ăn một bữa thôi, sẽ không đoạt chồng của chị đâu.”
“Liễu Thuỵ Hoa!”
Rầm một tiếng, Liễu Phi Tuyết đập mạnh xuống bàn, thẹn quá hóa giận.
“Em lại nói lung tung nữa thì chị sẽ đưa em về Yên Lăng đấy!”
Liễu Thuỵ Hoa kéo tay Huỳnh Nhân chạy ra khỏi văn phòng của tổng giám đốc.
“Không phải, em nghe anh giải thích…”
Huỳnh Nhân lập tức cảm thấy da đầu tê dại, cô em vợ này đúng là không dễ đối phó.
“Anh rể!”
Liễu Thuỵ Hoa lôi kéo Huỳnh Nhân mặt đỏ bừng chạy vào thang máy.
“Nhìn ra được chị của em vẫn để ý tới anh, chỉ là không bỏ xuống được sự tự cao kiêu ngạo mà thôi, đổi cách nói khác, đây là điển hình của ngoài lạnh trong nóng!”
Mí mắt Huỳnh Nhân run lên một cái.
“Em lại cố ý chọc giận chị của em?”
“Đương nhiên rồi!”
Liễu Thuỵ Hoa kiêu ngạo nói.
“Không làm chị ấy tức giận thì làm sao có thể thí nghiệm được phản ứng của chị ấy với anh?”
“Thuỵ Hoa, em không thể...”
“Được rồi, dừng dừng. Anh rể, chị của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hac-am/356547/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.