Tầng cao nhất, tòa nhà quốc tế
Huỳnh Nhân thảnh thơi mà uống cà phê, trước mắt anh là thông tin cá nhân của một người đàn ông.
Chính là của Hoắc Thiên Quân.
Cốc cốc cốc...
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, Thiên Việt Bân đẩy cửa bước vào.
Anh ta cố tình bước chậm vì sợ tiếng giày phát ra sẽ phá vỡ sự yên tĩnh của văn phòng.
“Anh Huỳnh, tôi đã thông báo cho tổng giám đốc Chu của công ty Cửu Châu. Trong vòng năm phút, anh ta sẽ đến đây gặp anh.”
Thiên Việt Bân cung kính nói.
“Vất vả cho cậu rồi.”
Huỳnh Nhân gật đầu, rồi lại đưa mắt nhìn thông tin cá nhân của Hoắc Thiên Quân, hơi nhíu mắt lại.
“Hoắc Thiên Quân này là con nuôi của Hoắc Ca à?”
“Đúng thế.”
Thiên Việt Bân liếc mắt nhìn ảnh chân dung Hoắc Thiên Quân, nghiêm mặt nói. “Hoắc Ca lúc trẻ lăng nhăng quen thói, để lại không ít nợ phong lưu. Hoắc Thiên Quân này cũng là một trong nhiều lần ngoài ý muốn của ông ta.”
“Nhiều lần?”
Huỳnh Nhân nhạy bén nắm được ngay trọng điểm, thắc mắc.
“Hoắc Ca còn rất nhiều con riêng à?”
Thiên Việt Bân gật đầu, nói.
“Hoắc Ca có rất nhiều người con, đều là con ngoài giá thú.”
Huỳnh Nhân nghe xong câu này, buông cốc trà xuống, nheo mắt lại.
“Thông tin này đáng tin không?”
“Chắc chắn trăm phần trăm.”
Thiên Việt Bân nghiêm túc nói.
“Vợ Hoắc Ca mất sớm, lúc ấy lão đã rất nhiều con riêng bên ngoài rồi. Nhưng, trước khi chết vợ lão có sinh cho lão một cô con gái.”
“Con gái?”
Thiên Việt Bân nghiêm túc gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hac-am/356540/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.