Liễu Nham không nhịn được nữa, ông ấy hét to một tiếng.
“Mấy người, thật sự là hết thuốc chữa mà.”
Liên Thuý Na thăng chức lên quản lý tài vụ đã vô cùng có khí thế.
“Tôi thấy người hết thuốc chữa chính là ông đó Liễu Nham!”
Nói xong, bà ta chỉ chỉ Huỳnh Nhân ở ngoài cửa, tiếp tục nói.
“Một tên rác rưởi mà ông cứ làm như bảo vật ấy, trước hết ông cứ quan tâm lo nghĩ về việc tài trợ đi đã, tiệc tài trợ tối nay sắp bắt đầu rồi, tôi xem ông một hồi làm sao để xong việc!”
“Huỳnh Nhân nói đã giải quyết rồi.”
“Cậu ta sao? Cậu ta có tài cán gì để kéo nhà tài trợ đến chứ?”
Mọi người cười giễu cợt nói.
“Mười đồng? Hay là một trăm đồng? Ít tiền ấy có cọng lông mà dùng được.”
Vẻ mặt Liễu Nham nhanh chóng trở nên u ám, không nói được lời nào nữa.
“Ba, đừng trách con không nhắc nhở ba, gửi gắm hy vọng vào tên rác rưởi kia sẽ chỉ làm ba thất vọng thêm thôi!”
Liễu Cảnh Nhiên nhìn sang Liễu Nham thương lượng.
“Con muốn nói, chúng ta vẫn nên đến Cửu Châu đi, chắc chắn tổng giám đốc Thiều sẽ cho ba hết thảy chức vị phù hợp.”
“Hừ!”
Liễu Nham hừ mạnh một tiếng, vẻ mặt ông ấy xanh mét.
“Cảnh Nhiên, đừng động tới ông ấy.”
Liên Thuý Na giữ chặt Liễu Cảnh Nhiên một phát, bà ta nói.
“Nếu lát nữa nhà tài trợ không tới, vậy thì cứ chơi cho vui là được rồi.”
Đám người Liễu Đông Quân, Liên Cát Tường nhìn thời gian mà cười ha hả, trong lòng bọn họ đang rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hac-am/356521/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.