Tiếng nói vừa lạnh lùng vừa lãnh đạm vang lên, trong lòng Huỳnh Nhân và Liễu Thuỵ Hoa đều hoảng sợ, theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Liễu Phi Tuyết mặt lạnh như băng đứng ở cửa, bên cạnh là Huỳnh Như trông như búp bê sứ.
Nghe được cuộc đối thoại của Huỳnh Nhân và Liễu Thuỵ Hoa, Liễu Phi Tuyết đen mặt, nhất là đôi mắt kia, bắn ra những tia sáng lạnh lẽo khiến người ta sợ hãi.
Nhìn qua, Liễu Thuỵ Hoa lập tức cúi đầu xuống, cười trừ, chuyển đề tài.
“Chị, chị về rồi à? A… Tiểu Như!”
Liễu Thuỵ Hoa giống như phát hiện ra đại lục mới, nhanh chóng vọt tới trước mặt Huỳnh Như, ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng nhéo mặt cô bé, cười hì hì nói. “Nhớ chết mất, Tiểu Như, nhớ dì không?”
“Nhớ ạ…”
Mặt Huỳnh Như thật mềm, giống y như kẹo vậy. Dưới sự nắn bóp của Liễu Thuỵ Hoa bị biến đổi thành các loại hình dạng.
Hơn nữa, cô bé có dáng người nhỏ nhắn, gương mặt xinh xắn, muốn không thích cũng khó.
Tướng mạo của Huỳnh Như được thừa kế nhan sắc tuyệt đẹp của Liễu Phi Tuyết, không khó để tưởng tượng, khi lớn lên, cô bé nhất đính sẽ là một mỹ nhân.
Nhìn em gái và con gái thân thiết như thế, sắc mặt Liễu Phi Tuyết hòa hoãn lại.
Chờ khi Liễu Thuỵ Hoa chơi đã, cô mới sờ đầu Huỳnh Như, dịu dàng nói.
“Tiểu Như đi vào phòng chơi đi nhé, được không?”
“Dạ.”
Huỳnh Như ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt đen lúng liếng không yên lòng nhìn Huỳnh Nhân, dặn dò.
“Nhưng mẹ phải đảm bảo, không rời khỏi ba con nha.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-hac-am/356493/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.