Lưu Hậu đứng sững tại chỗ, đầu óc choáng váng.
Lúc này, anh ấy dường như đã hiểu ra mọi chuyện.
Vừa rồi anh ấy còn tưởng rằng anh Giang đã uống say, nhưng bây giờ nghe Lý Lập Vĩ nói vậy, mọi thứ bỗng chốc trở nên rõ ràng hơn.
Vì không thể nào mà cả ba người đều uống say nói mớ được, phải không?
Hai người bắt xe taxi, Lưu Hậu chỉ phương hướng, tài xế vội vàng đuổi theo, đi được nửa đường liền nhìn thấy Giang Thần đang đi về nhà.
"Bịch bịch!", Lý Lập Vĩ chạy nhanh tới kêu lên: "Anh Thần, vừa nãy tôi đã sai rồi, xin hãy cho tôi thêm một cơ hội, tha thứ cho tôi lần này, đừng hủy bỏ hợp tác với công ty của chúng tôi, nếu không công sức mấy năm nay vất vả của tôi đều sẽ đổ sông đổ biển!"
Lý Lập Vĩ quỳ thẳng xuống đường, khổ sở cầu xin.
Hiện tại cậu ta không còn chút oai phong nào như lúc trước, chỉ có sự hối hận muộn màng.
Nếu không được Giang Thần tha thứ, cậu ta không chỉ mất chức, mà còn bị cấm cửa trong toàn ngành, đến lúc đó, cậu ta thật sự chỉ còn có thể đi giao đồ ăn kiếm sống mà thôi!
“Cậu đứng dậy đi!”, Giang Thần cau mày nói.
"Không, nếu như cậu không hứa với tôi, tôi sẽ không đứng dậy!"
Lý Lập Vĩ vừa nói vừa tự vả miệng mình.
Giang Thần thở dài, rốt cuộc tất cả đều là bạn học, mà cậu ta đã thật lòng nhận sai, nên anh cũng không muốn quá tuyệt tình! Anh nói: "Được rồi, tôi hứa với cậu, mau đứng dậy!"
Giang Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-dien-ha/168077/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.