Vu Thiến mím môi cười: “Còn để làm gì à, không phải là tại sức hút của chị Tuệ Lâm quá lớn sao, chỉ cần chị ngoắc ngoắc tay thì có thanh niên tuấn tú giỏi giang nào ở thành phố Vân Hải có thể cưỡng lại được?”
“Em dám bảo đảm, nếu giờ chị chưa kết hôn thì sợ là công ty chúng ta sớm bị cậu ấm nhà hào môn đi mòn cửa rồi ấy chứ!”
Vu Thiến nói đầy ý tứ, đồng thời coi thường liếc nhìn Giang Thần đang ngồi phía trước rồi khẽ hừ một tiếng.
“Vu Thiến, em đừng nói linh tinh!”
Vương Tuệ Lâm mắng một câu, liếc nhìn Giang Thần, vẻ mặt hơi ửng hồng.
Tuy rằng hai người chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, nhưng trong tiềm thức của cô cảm thấy vẫn nên giữ đạo làm vợ.
Giang Thần chỉ cau mày, nhưng không nói thêm gì.
Sau đó, Vương Tuệ Lâm chuyển chủ đề, nói chuyện công việc với Vu Thiến.
Giang Thần ngồi một bên nghe hiểu đại khái.
Công ty Tư Vận của nhà họ Vương sản xuất nội y, gần đây nhà máy đầu tư máy móc, cần vốn đầu tư là 10 triệu tệ, nếu không thì sản phẩm sẽ phải đối mặt với tình trạng hàng ế, khó bán.
“Cô cần 10 triệu à, chắc tôi giúp được đấy!”
Giang Thần chợt lên tiếng cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.
“Anh có 10 triệu? Đùa à!”
Vu Thiến coi thường cười khẩy: “Anh làm lính, không ăn không uống tiết kiệm mười năm có thể để ra được 1 triệu không? Đừng bốc phét nữa!”
Vương Tuệ Lâm không khỏi cau mày, đúng như Vu Thiến nói, anh là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-dien-ha/168069/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.