Trước khi Giang Thần bắt đầu, Vương Húc đã ngay lập tức la lên từ bên cạnh.
Giang Thần vốn đang định ra tay, nghe vậy thì không khỏi nhíu mày, dừng tay lại.
"Đừng nghe anh ta nói, kim là do tôi châm, tôi sẽ chịu trách nhiệm hoàn toàn, anh cứ hạ kim đi!"
Lúc này, Tần Tuyết đã trầm giọng nói, tự mình chịu trách nhiệm.
“Em Tuyết, nhưng mà...”
“Anh im miệng đi!”
Tần Tuyết hừ nhẹ một tiếng, hung dữ nhìn Vương Húc.
Ngay lập tức, cô ta thấp giọng nói với Giang Thần: "Mạng người quan trọng, tôi mong anh có thể cố gắng hết sức để chữa bệnh, nếu anh có thể cứu được bà cụ, Tần Tuyết tôi xem như nợ anh một ân tình!"
Hả! Mọi người không khỏi xôn xao bàn tán.
Tần Tuyết nổi tiếng cao ngạo, không ngờ vào lúc này cô ta lại có thể nói ra những lời như vậy.
Giang Thần nở nụ cười, lắc đầu nói: "Tôi không cần món nợ ân tình của cô. Bà cụ là bà nội của vợ chồng tôi, cứu bà cụ cũng là trách nhiệm của tôi!"
Nói xong, Giang Thần thẳng thừng rút cây kim bạc trên đầu bà cụ mà không cần nhìn, sau đó cũng không thèm căng chỉnh gì, trực tiếp châm lại trên đỉnh đầu bà cụ.
Mọi người đều ngẩn cả ra.
Chuyện này sao có thể làm tùy ý như vậy?
"Giang Thần, cậu điên rồi, cậu cố ý muốn giết bà nội, đây là mưu sát..."
“Khụ khụ!”
Vương Húc còn chưa nói xong, bà cụ lại đột nhiên ho khan một tiếng, sau đó sắc mặt dần dần trở nên hồng hào, hô hấp cũng trở nên mạnh mẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-dien-ha/1680210/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.