Chương 1987
Còn em thì sao? Chị chỉ là nói em hai câu, em đã hận đến nỗi không muốn nhận người chị này nữa rồi à! Diệp Kính Dương nhất thời sửng sốt, không biết phải nói gì.
Diệp Thanh Đình chảy nước mắt trong vô thức.
“Diệp Kính Dương, chị nói rồi, nhà chúng ta lấy đàn ông trong gia đình là niềm hy vọng, phụ nữ là một sự lệ thuộc. Em chắc biết rằng vì để bảo vệ em suốt chặng đường này, chị đã phải trả giá lớn như thế nào đúng không?”
Quả thật, Long Môn đối với một số truyền thống của tổ tiên Đại Hạ chuẩn mực hơn nhiều so với các gia tộc lâu đời ở địa phương Đại Hạ, thậm chí tình trạng còn có chút bệnh hoạn.
Long Môn không cho con gái học võ, thậm chí còn âm thầm trấn áp.
Trước đây khi chị đến trường giúp mình lấy lại danh dự, sau khi phải quỳ ở nhà thờ tổ suốt một đêm, bị người nhà cầm học võ.
Chị lại quỳ ở nhà thờ tổ ba ngày ba đêm không ăn không uống, đến cả ông nội cũng thấy kinh ngạc, lúc đó chị mới có đủ tư cách tiếp tục học võ.
Diệp Kinh Dương nhớ rõ bản thân đã khóc òa trước giường bệnh của chị, hỏi chị tại sao phải làm như vậy. Diệp Thanh Đình lúc đó trả lời là muốn bảo vệ anh ta. Hai mươi nằm nay Diệp Thanh Đình tranh đoạt danh lợi ở Long Môn
Từ một bảng điểm thời thơ ấu đến những kì tích sau này. Có những lúc đến ngay cả bản thân Diệp Kính Dương cũng không hiểu, sao chị phải liều mạng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-cuong-phong/492285/chuong-1985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.