🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 1966
Mặc dù cô ta lo lắng Tần Vũ Phong thua Diệp Kính Dương sẽ cảm thấy không thoải mái, sau đó lại nói chuyện không thoải mái này cho dòng trưởng biết.
Dù sao thì cô ta và Diệp Kính Dương đều là em của Tần Vũ Phong hết, không tôn trọng anh lớn chính là đại kỵ của lễ nghi Đại Hạ. Đừng nói đến bên nhà Miyamoto, chắc chắn là cả ông nội cùng thấy không hài lòng về hai chị em cô ta.
Nhưng việc đã đến nước này rồi, Diệp Thanh Đình cũng không thể ngăn lại được nữa.
Diệp Thanh Đình không thể làm gì khác, chỉ đành thở dài: “Được rồi, nếu đã như vậy thì hai người đi chọn ngựa với tôi đi.
Tần Vũ Phong gật đầu, đáp lại một tiếng được.
Diệp Kính Dương bướng bỉnh mà nói: “Chị, em mà còn cần chọn sao? Chắc chắn là em sẽ dùng Lạp Phong của em rồi!”
Diệp Kính Dương nói rồi đi đến trước mặt một con ngựa.
Chỉ thấy đó là một con ngựa có bộ lông vàng óng, bốn chân rất cường tráng, khe ngực không rộng không hẹp, chiều rộng vừa đúng một cái móng ngựa.
Tần Vũ Phong chỉ liếc qua một cái đã biết được con ngựa này là một con ngựa hiếm rồi.
Diệp Kính Dương dắt ngựa đi ra hai bước, Tần Vũ Phong chỉ đứng một bên nhìn.
Khi con ngựa Lạp Phong này bước đi, bước chân sắp thành một đường thẳng, mông cũng vừa lớn vừa nhiều thịt, cơ thể rất là cân đối.
Lúc chạy chắc chắn sẽ không chậm.
Mà điều quan trọng nhất là lỗ mũi của con ngựa này rất lớn.
“Sách về Tướng ngựa” có câu: “Mũi lớn phổi lớn, phổi lớn thì có thể chạy
Xem ra trừ có thể chạy thì thể lực của con Lạp Phong này cũng không tồi.
Tần Vũ Phong nhịn không được mà thầm tắc lưỡi hai tiếng.
Mũi Diệp Kính Dương sắp vểnh lên trời rồi: “Nhìn cho ngốc luôn chưa? Lạp Phong của tôi cũng là một con ngựa tốt khó mà tìm được đấy
Tần Vũ Phong ồ một tiếng: “Chắc là Diệp Thanh Đình đã giúp cậu chăm sóc, còn cậu chủ đây thì chỉ phụ trách chơi đùa nhỉ?”
“Sao anh lại biết là chị tôi… Không đúng, anh nói cái gì thế hả!” Diệp Kính Dương giận cho méo mặt.
Cái gì mà gọi là chơi đùa cơ?
Nói đùa gì đấy?
Hơn nữa làm sao mà Tần Vũ Phong có thể nhìn ra được bình thường là chị đã chăm sóc con ngựa này?
Thực ra cũng không khó, Tần Vũ Phong chỉ liếc mắt là có thể thấy được bờm Lạp Phong có một bím tóc đuôi sam giống hệt với Truy Phong.
Một là cùng một người tết cho, hai là đưa đến cũng một chỗ để tết.
Hơn nữa Lạp Phong vừa đi ra thì Truy Phong có chút vội vã.
Rõ ràng thường ngày Lạp Phong và Truy Phong đều chơi đùa với nhau rất nhiều.
Nếu không thì Truy Phong sẽ không vội vã như vậy sau khi nhìn thấy Lạp Phong đi ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.