Chương 1612
Trước mắt, Tân Vũ Phong mang theo hộp Đỉnh Cửu Châu, trở lại khách sạn.
Hán Đại ở trong phòng Tân Vũ Phong, đã cung kính chờ đợi đã lâu.
Nghe thấy tiếng mở cửa phòng, Hán Đại lập tức vội vã đứng dậy.
“Thiên Vũ đại nhân!”
Tân Vũ Phong mở cửa, thản nhiên gật đầu với Hán Đại.
Lúc này cả người anh đều là mùi máu tanh chưa bay hết, trên quần áo cũng lờ mờ dính máu tươi không biết là của ai, Hán Đại theo bản năng thấy hơi căng thẳng.
“Thiên Vũ đại nhân, trên người anh…”
Tân Vũ Phong đương nhiên biết Hán Đại đang chỉ thứ gì, chỉ hơi cúi đầu nhìn chính mình, sau đó ngước mắt nhìn Hán Đại nói: “Không phải của tôi”
Hán Đại ngập ngừng, lúc này mới yên tâm.
“Thiên Vũ đại nhân, anh mang Đỉnh Cửu Châu về chưa? Có cần nghỉ ngơi chút không?” Hán Đại nói.
Tân Vũ Phong gật gật đầu, tiện tay đặt Đỉnh Cửu Châu lên bàn, dặn dò Hán Đại chú ý kỹ, sau đó bước vào trong phòng tắm, rửa sạch mùi máu tanh trên người mình.
Còn lại một mình Hán Đại ngơ ngác nhìn Đỉnh Cửu Châu thật lâu.
Thiên Vũ đại nhân lại tùy tiện giao Đỉnh Cửu Châu cho anh ta trông giữ như vậy?
“Trong phút chốc, Hán Đại có hơi dở khóc dở cười.
Vật có giá trị liên thành như vậy… không, bảo bối có giá trị ngang với tài sản của một nước cứ đặt trước mặt anh ta, lẽ nào không sợ anh ta động lòng trộm mất sao?
Hán Đại bất lực cốc đầu mình.
Có lẽ là Thiên Vũ đại nhân không có chút đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-cuong-phong/491910/chuong-1610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.