“Tôi có khả năng trở thành đệ tử nội môn của sư phụ hay không thì điều này sư phụ còn rõ hơn cả tôi nữa”
“Nếu không thì thứ thuộc về tôi đã sớm là của tôi rồi Hirano lại lần nữa thở dài, nói: “Các cậu thấy được tôi trong quá khứ làm gì cũng dễ dàng, không sợ hãi gì hết, đó là bởi vì “Tôi chưa từng thua cuộc!”
“Nhưng chờ đến lúc tôi thật sự thua rồi, tôi mới hiểu ra rằng mình sợ hãi thất bại biết bao nhiêu”
“Sư phụ người có lẽ đã sớm nhìn thấy được điều này ở tôi. Cho nên, cho dù tôi không hề kém cạnh sư huynh Fukui Eita đến mức nào đi nữa thì tôi vẫn không có tư cách để trở thành đệ tử nội môn của sư phụ.
Hirano vừa dứt lời thì biến tất cả những hối tiếc thành tiếng thở dài mà thả ra ngoà Sư đệ ở bên cạnh không nói một lời.
Một hồi sau, sư đệ lại lần nữa lên tiếng an ủi vị sư huynh đang năm trên giường bệnh với vẻ mặt chán nản suy sụp.
“Không sao đâu sư huynh, đợi anh lành lặn rồi thì cái gì cũng sẽ tốt hơn thôi”
“Còn về cái tên Tân Vũ Phong kia… cậu ta thật sự rất giỏi nhưng cũng chỉ có thể ra oai được với những người cùng lứa mà thôi!”
“Anh xem đi, lúc trước sư phụ buông lời thách đấu với võ giả của toàn Đại Hạ thì cái tên Tân Vũ Phong đó không phải cũng như con rùa rụt đầu sao?”
“Chả bù cho cậu ta trước đó còn ở trên lôi đài phô trương khoe khoang sức mạnh, nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-cuong-phong/491801/chuong-1501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.