🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Chương 1190
 
Chu Tước thở dài, nói: “Thiên Vũ đại nhân, nếu tôi có ở đó thì hẳn là tôi có thể copy tư liệu lại rồi, có cần hiện tại tôi…
 
“Không cần”
 
Tân Vũ Phong trả lời rất dứt khoát: “Không kịp đâu, mục đích của chúng ta cũng không phải thứ này”
 
“Hiện tại chỉ cần cậu nói cho tôi biết, mấy thứ máy móc này có liên quan với toàn bộ viện nghiên cứu hay không, có thể phá hủy hay không”
 
“Cơ quan của viện nghiên cứu này khoá cửa quá nhiều, lúc tôi tiến vào cũng rất không dễ dàng, không có cách nào để đi vào từng phòng rồi quét sạch mấy người ở chỗ này”
 
Chu Tước ừ một tiếng, sau đó nói: “Loại máy móc này dường như có thể thao tác được với toàn iện nghiên cứu, thậm chí có thể có kíp nổ để tự huỷ bỏ toàn bộ viện nghiên cứu: “Nghe cậu miêu tả thì dường như trình độ bảo mật của viện nghiên cứu này khá cao, hản là có hệ thống phá huỷ khẩn cấp”
 
Nghe được lời khẳng định của Tân Vũ Phong xong, Chu Tước nhìn theo ảnh mà Tân Vũ Phong gửi rồi hướng dẫn anh, chỉ Tân Vũ Phong xem nên mở kíp nổ tự động của hệ thống như thế nào.
 
“Nhưng mà…”
 
Chu Tước chỉ huy được một nửa, dừng một chút, nói: “Thiên Vũ đại nhân, nhất định phải cẩn thận, một khi viên nghiên cứu quy mô to thế này nổ tung, rất có khả năng sẽ chấn động một vùng lớn, Thiên Vũ đại nhân vẫn nên tự bảo vệ vì mình trước”
 
Tân Vũ Phong ừ một tiếng xem như đồng ý, sau đó tiếp tục ra lệnh cho Chu Tước, bảo anh ấy bắt đầu quá trình.
 
Dựa theo chỉ dẫn của Chu Tước, rất nhanh trên màn hình máy móc liền lập loè lên ánh sáng hồng.
 
Có một tiếng vọng liền vang lên khắp tòa viện nghiên cứu.
 
“Cảnh báo, cảnh báo!”
 
“Viện nghiên cứu số một tại Vân Ninh, Đại Hạ sẽ tự phát nổ trong vòng một phút, chỉ có duy nhất một cửa thoát hiểm số A1 được mở ra, bắt đầu đếm ngược, 59 giây, 58 giây…
 
Đồng tử Tân Vũ Phong tử đột nhiên co rụt lại!
 
Không có thời gian!
 
Không thể để bất cứ một người Đông Hoàng nào sống sót rồi rời khỏi viện nghiên cứu này!
 
Mỗi người, đều là người đồng bọn với người đã hành hạ Bạch Hứa Trạch đến chết!
 
Tân Vũ Phong nghĩ vậy, không chút do dự xoay người đi về cánh cửa lớn của viện nghiên cứu!
 
Thật trùng hợp là Tân Vũ Phong đi vào từ cửa A1!
 
Tân Vũ Phong vội vàng vọt qua hành lang, trên hành lang đã lộn xộn thành một mảnh, không ít nhân viên kỹ thuật Đông Hoàng đeo kính mắt chạy như điên tới hướng cửa ra A1!
 
Tân Vũ Phong cũng không để gs, chạy vợt tới cửa A1!
 
“Đừng chạy!”
 
Tân Vũ Phong vừa đến A1 cửa, liền nhìn thấy đã có mấy.
 
con cá đã lọt lưới chuẩn bị chạy ra ngoài cửa!
 
Tân Vũ Phong nhanh chóng bắn ra vài tia kiếm khí, trong nháy mắt mấy người kia ngã xuống đất, mất đi sinh lực!
 
Tân Vũ Phong lau lau mồ hôi đang chảy xuống cằm, xoay người lại, nhìn hành lang bên trong cửa A1, nở một nụ cười.
 
“Đếm ngược 36 giây…”
 
Giọng nữ kia vẫn đang vang lên một cách máy móc.
 
“Này, anh điên rồi sao! Anh Tám! Anh nằm ở đây thì tất cả mọi người sẽ phải chết đấy!”
 
“Mau cho chúng tôi ra ngoài đi! Chạy mau lên! Mọi người đều sắp chết ở chỗ này rồi!”
 
“Này, mau tránh ra, mau tránh ra…”
 
Đếm ngược năm.
 
Bốn.
 
Ba.
 
Hai.
 
Một.
 
“Bùm!!”
 
Một ánh lửa xông thẳng lên!
 
Đuôi tóc và góc áo của Tân Vũ Phong bị luồng sóng nhiệt này thổi lên trong nháy mắt!
 
Ngọn lửa lao thẳng ra khỏi một mảnh đất khô cằn!
 
Giữa hai tròng mắt Tân Vũ Phong phản chiếu ánh lửa vô.
 
biên.
 
Chu Tước trong điện thoại cũng vô cùng nôn nóng mà hô to: “Alo, Thiên Vũ đại nhân, Thiên Vũ đại nhân….”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.