Chương 989
Nam Tuấn Sái – ông vua không ngai của Tây Nam Miêu Cương.
Thiếu chủ Tân Phiệt, Tân Thiên Lâm.
Toàn bộ quỳ xuống vì một người!
Tình huống này đủ khiến người khiếp sợ.
“Ha ha ha!”
Người cầm kiếm chợt cười phá lên.
Cung điện ngầm vốn lặng ngắt như tờ vang vọng lại tiếng cười của ông ta.
Tân Thiên Lâm ngây ra.
“Tiền bối… Vì sao ngài lại cười? Chẳng lẽ… chúng tôi làm như vậy còn chưa đủ ngài hài lòng sao?”
Tân Thiên Lâm hoàn toàn không đoán được thân phận người thần bí này, càng không đoán được suy nghĩ của đối phương.
Anh ta chỉ có thể thật cẩn thận, dè chừng, run như ve sầu mùa đông mà hỏi.
Bộ dáng nhát cáy của Tân Thiên Lâm bây giờ đâu còn nửa phần kiêu ngạo ương ngạnh như khi đối mặt với người Tây.
Nam Miêu Cương, với Tân Vũ Phong lúc trước!
“Tân Thiên Lâm ơi Tân Thiên Lâm à, tôi cười cậu thật đáng thương, đáng cười, lại đáng buồn!”
Đối phương vừa dứt lời, mặt Tân Thiên Lâm lập tức tái mét!
Sao người thần bí này lại biết thân phận của anh ta?
Tân Thiên Lâm trợn tròn hai mắt, nghĩ không ra lý do giải thích!
Nam Tuấn Sái nghe câu này của đối phương thì cũng cau mày.
Sao vậy nhỉ?
Sao giọng nói người thần bí này nghe quen vậy chứ?
ậy!
Cứ như ông ta nghe thấy ở đâu ri Ấn tượng cũng rất sâu sắc!
Nam Tuấn Sái cau mày, điên cuồng lục tìm ký ức xem có thể tìm ra người này là ai không.
Giọng nói này rất trẻ tuổi, có vẻ không phải quái vật sống.
ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-cuong-phong/491289/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.