Chương 4 Tiếng hô kinh thiên động địa, không ngừng vang vọng khäp các con phố.
“Ôi”
Đám côn đồ không nhịn được hít một ngụm khí lạnh, cả người run rẩy như bị điện giật.
Tình cảnh kinh hãi thế tục như thế cứ thế đập vào mắt bọn chúng.
“Trời ạ, này là chuyện gì, đang đóng phim sao?”
“Người anh Quách bắt chúng ta đối phó lại là chiến thần trong truyền thuyết?”
“Sớm biết vậy dù có cho tao mười lá gan tao cũng không dám tới!”
Sắc mặt đám côn đồ trắng bệch, kinh hãi không thôi Tên đầu trọc cầm trọc lúc này đã hoàn toàn sợ ngây người, không có từ ngữ nào có thể miêu tả nổi hắn nữa.
Hắn vốn tưởng nhiệm vụ lần này vô cùng đơn giản, trở tay một cái là xong.
Ai ngờ con kiến hôi trong mắt hẳn chỉ trở mình một cái liền trở thành rồng phượng trên trời!
“Xet”
Đột nhiên, ánh mắt Tân Vũ Phong trở nên sắc bén, tựa như lưỡi dao ra khỏi vỏ mà xoẹt qua đám côn đồ.
Ánh mắt quét tới đâu bọn chúng cúi đầu tới đó, hoàn toàn không dám đối mặt với anh.
“Vừa rồi bọn mày muốn đánh gãy chân tao, sao giờ lại câm hết rồi?”
Thanh âm Tần Vũ Phong không lớn nhưng lại như một ngọn núi không ngừng đè ép lên ngực bọn chúng.
“Bộp!”
“Bộp!”
“Bộp!”
Tiếng khuyu gối không ngừng vang lên Chỉ trong chốc lát, cả đám côn đồ đều quỳ sụp dưới đất, không còn chút kiêu căng phách lối nào.
“Đại nhân, là bọn tôi có mắt không tròng, không nhìn ra núi Thái Sơn ngài đây! Xin ngài rộng lượng tha cho bọn tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-than-cuong-phong/490304/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.