Chương trước
Chương sau
Một chiếc xe vận tải lướt đi trên bầu trời. Người điểu khiển rất lão luyện, xe vận tải vô cùng bình ổn, phong hệ pháp tắc tuyến sinh ra vô số làn gió nhẹ thật nhỏ, vây lấy xe vận tải đưa nó tiến về phía trước. Phong hệ pháp tắc là pháp tắc rất thông thường, tác dụng lớn nhất của nó là phi hành. Xa phu(lái xe) là công việc phổ biến nhất của võ giả chủ tu pháp tắc hệ phong, mỗi một nhà thương hội đều cần số lượng xa phu đông đảo.
Vị xa phu này là một vị lão xa phu có hai mươi năm kinh nghiệm, hắn thiên phú có hạn, nhưng mà đối với chỉnh lý luồng gió lại tinh tế tỉ mỉ vô cùng, ở trong xe vận tải cảm thụ không chút xóc nảy, nếu không có tiếng gió thổi gào thét ngoài xe thì thậm chí khó mà nhận ra nó đang phi hành.
Tuy vậy chiếc xe vận tải này chỉ là giấu giếm người khác, bên trong bố trí xa hoa, thân xe cũng tuyệt không phải chất liệu xe vận tải phổ thông thường dùng, cực kỳ kiên cố, hơn nữa hiệu quả cách âm tuyệt hảo, không cần lo lắng người bên trong nói chuyện mà xa phu bên ngoài có thể nghe được.
Đường Thiên hiếu kỳ mà quan sát trong chốc lát, liền thu hồi ánh mắt. Trong lòng coi như có chút cảm ngộ, vô luận tại Thiên lộ, hay là tại Thánh vực, cùng với Tội vực, hệ thống vũ kỹ mỗi cái có mỗi thứ khác nhau, nhưng mà xúc tu của chúng nó đều vươn đến những chức nghiệp dân sinh. Cái này đại khái cũng là nguyên nhân vì sao chúng nó có thể kéo dài không suy tàn.
Đối với người thường mà nói chiến đấu cách bọn họ quá xa xôi, sinh hoạt mới là chuyện bọn họ cần phải đối diện mỗi ngày.
Hứa Diệp ở trên đường, luôn luôn âm thầm quan sát Đường Thiên, gã đối với vị Mặt Quỷ đại nhân này, cũng khá xa lạ.
Hứa Diệp không biết vì sao Đường Thiên đồng ý đề nghị mạo hiểm như thế của Nhiếp Thu. Gã thậm chí cảm thấy đề nghị mạo hiểm như vậy thậm chí không nên phát ra từ miệng một thuộc hạ hợp cách, sự tình nguy hiểm như thế, thuộc hạ có thể làm nhưng mà thủ lĩnh thì không nên đi làm chút nào.
Khiến gã vô cùng bất ngờ chính là Đường Thiên lại không chút do dự đồng ý, càng làm cho gã không thể nghĩ chính là gã được điểm danh cùng đi. Đương nhiên, biểu hiện ra ngoài là đề nghị, có điều đề nghị của Nhiếp Thu, chẳng khác gì chỉ đích danh, gã có thể phản đối sao?
Đại nhân mới xoay mặt qua, gã liền không chút do dự đáp ứng. Bây giờ, Hứa gia đã trói vào chiến xa của đại nhân, chiếc chiến xa này không ngừng tiến tới nếu thu được thành công, Hứa gia tất có công lao, nhưng mà nếu như đại nhân thất bại, vậy Hứa gia cũng khó tránh kết quả hủy diệt.
Theo như Nhiếp Thu nói, đại nhân cần một người biết rõ hoàn cảnh địa phương làm hướng đạo, Duy Khắc Đa cũng là một lựa chọn tốt, nhưng mà hắn thụ thương trên tay Tần Trẫm, đến nay chưa lành, Hứa Diệp nhạy bén đa trí liền trở thành nhân tuyển tốt.
Hứa Diệp có chút kinh ngạc về suy luận của Nhiếp Thu, người mù này tuy rằng con mắt nhìn không thấy gì nhưng mà khá lợi hại a.
"Chúng ta từ nơi nào ra tay?" Đường Thiên có chút lười biếng hỏi.
Trước khi đi, hắn hấp thu rất nhiều Tinh nguyên sinh mệnh. Tuy rằng hiện tại tinh nguyên sinh mệnh cũng không trực tiếp chuyển hóa thành Nguyên lực, chỉ không ngừng cường hóa cải thiện huyết nhục hắn, nhưng mà huyết nhục được cường hóa vẫn cuồn cuộn không ngừng mà sản sinh lượng lớn Nguyên lực. Nguyên lực không ngừng tích lũy trong thể lực hắn, lại không chỗ phát tiết, bây giờ cuộn trào mãnh liệt đến mức cơ hồ muốn bắn ra, mỗi cái động tác đều phải cẩn thận từng li từng tí, nhìn qua giống như sư tử ăn no, uể oải lười biếng.
Hứa Diệp đối với cái này đã có chuẩn bị sẵn: "Lô gia bán Linh bộ khổ tù cho Tần gia, lúc trước Tần Trẫm trắng trợn mua Linh bộ khổ tù tại Phi Mã thành, Lô gia cũng không đứng ra ngăn cản, có thể thấy bọn họ đối với Linh bộ khổ tù cũng không có dã tâm. Tuy rằng còn không biết nguyên nhân, nhưng mà chúng ta có thể sắm vai một phương thế lực khác."
"Một phương thế lực khác?" Đường Thiên có chút nghi hoặc không lý giải được.
"Đúng vậy." Ánh mắt Hứa Diệp hiện lên một tia tinh quang: "Bây giờ tin tức Tần gia bị diệt đã truyền ra, Lô gia khẳng định đã biết được, nhưng mà bọn họ tuyệt đối nghĩ không ra là chúng ta làm, mà sẽ hoài nghi thế lực thứ ba. Chúng ta chỉ cần ngụy trang thành phương thế lực này, chạy đến Phi Mã thành, trắng trợn thu mua Linh bộ khổ tù."
Đường Thiên chăm chú nghe không hiểu ra sao.
Hứa Diệp tiến thêm một bước giải thích: "Chúng ta phóng ra tín hiệu, chúng ta là bởi vì Linh bộ khổ tù nên mới tập kích Tần gia. Mà chúng ta bây giờ đã trở thành người thực tế khống chế Tử Quyên thành, Phi Mã thành rất có khả năng đang treo giá. Về phần vì sao chúng ta cần có nhiều khổ tù như vậy, bởi vì chúng ta muốn lập phủ khai thành."
"Lập phủ khai thành?" Đường Thiên càng là không hiểu ra sao.
"Đúng vậy." Hứa Diệp bình thản nói: "Trong điển tịch chúng ta lục soát được tại Tần gia, phát hiện bọn họ vẫn luôn tìm kiếm một thứ đồ vật. Chuyện này phải nói từ đầu, năm xưa các tộc bị lưu vong đến Tội vực, cuộc sống rất thảm. Nhưng mà những truyền thừa đã lâu trong lịch sử kia thường thường đối với pháp tắc có chỗ độc đáo. Trước hết hoàn thành chỉnh sửa truyền thừa, là năm nhà. Trong chư tộc lưu vong, năm nhà này là năm tộc có lịch sử lâu dài nhất. Trong đó bốn tộc đều đã lập thành, bọn họ chiếm giữ nơi giàu có nhất, đó là bốn thành trung tâm bây giờ. Mà một tộc khác chỉ có một người, gia tộc người này trong lúc di chuyển đều đã chết, cho nên người này cũng trở thành đối tượng các tộc tranh nhau mượn hơi. Người này tên là Lý Chí Công, hắn không những lĩnh ngộ pháp tắc sớm nhất, hơn nữa thực lực của hắn là được công nhận là đệ nhất lúc đó."
"Tần gia nhìn chằm chằm vào Tiết phủ, chính là vì truyền thừa của Lý Chí Công. Lý Chí Công năm xưa từng ở trong Tiết phủ một đoạn thời gian, hắn cũng không có con nối dòng, sau lại biến mất hoàn toàn." Hứa Diệp nói: "Nhưng mà Tần gia luôn mãi vẫn chưa tìm được truyền thừa của Lý Chí Công. Thiên Ma trọng trảm của Tiết phủ bọn họ đã lật nát rồi, cũng không tìm được truyền thừa của Lý Chí Công. Ta hoài nghi, Lô gia cũng vì truyền thừa của Lý Chí Công nên mới muốn mua Tiết phủ."
Đường Thiên tựa như nghe cố sự hứng thú dạt dào, liên tục giục: "Sau đó thì sao sau đó thì sao?"
"Đại nhân có thể ngụy trang thành truyền nhân của Lý Chí Công." Trong mắt Hứa Diệp tinh quang lấp lánh: "Đại nhân có điểm không biết, tại Tội vực, cấp bậc truyền thừa như thế nào, thường thường hàm ý địa vị, tài nguyên. Tần Trẫm đã là người có thiên phú nhất trong các đời Tần gia, nhưng mà tại Chiến Lực bảng cũng chỉ xếp thứ 43. Tử Quyên thành ở trong Tội vực mười bảy thành, cũng là xếp hạng cuối cùng. Lô gia sở dĩ để tâm với Tiết phủ như thế, nói vậy cũng là vì truyền thừa của Lý Chí Công rồi. Phi Mã thành ở phụ cận bốn thành, nhưng mà địa vị và danh vọng lại kém bốn thành quá nhiều. Lô Thăng Tượng người này dung mạo không nổi bật, nhưng mà dã tâm không nhỏ, muốn đưa Lô gia đến địa vị cao hơn."
"Nghe qua rất có ý tứ." Đường Thiên cảm thấy việc này khá là thú vị, quả nhiên, bên người có loại gia hỏa biết động não này, mình cũng bớt việc hơn nhiều. Nếu như là mình, có giết hắn cũng nghĩ không ra chủ ý luẩn quẩn như thế.
Không sai, trong hiểu biết của Đường Thiên, chính là luẩn quẩn. Lấy trình độ của hắn, cái gì đục nước béo cò, điều hắn có thể nghĩ đến là chạy tới Lô gia làm các loại chuyện như phóng hỏa đốt nhà, lại đánh lén mấy tên trường lão trọng yếu.
"Nếu như Lô gia thực sự là vì truyền thừa của Lý Chí Công, vậy bọn họ tất nhiên sẽ có phản ứng." Hứa Diệp trầm giọng nói: "So với đại nhân là truyền nhân của Lý Chí Công, việc đoạt được Tiết phủ chẳng mấy rõ ràng, tầm quan trọng liền sẽ giảm đi. Kể từ đó, tin tức của Lô Thiên Vấn, chúng ta cũng có thể kéo dài thêm một đoạn thời gian. Hơn nữa đại nhân có thể lấy truyền thừa của Lý thị làm điều kiện, khiến Lô gia đứng ra thu mua Linh bộ khổ tù."
"Cái này được!" Hai mắt Đường Thiên tỏa ánh sáng, nhưng mà hắn ngay lập tức có chút nghi hoặc: "Nhưng ta không có truyền thừa của Lý Chí Công a, thế nào mới có thể giả bộ cho giống?"
"Thủ ấn của đại nhân." Hứa Diệp hơi đắc ý: "Đại nhân có điểm không biết, Lý Chí Công năm xưa là bằng vào sáu cái thủ ấn quỷ dị khó lường mà nhất cử vấn đỉnh. Thuộc hạ là nhìn thấy đại nhân sử dụng thủ ấn cứu Cố Tuyết đại nhân thì mới nghĩ đến biện pháp này."
Sau khi đột phá, thực lực Cố Tuyết cường hãn vô cùng, tại nơi Tội vực lấy thực lực vi tôn này, gia thế tuy rằng cũng được mọi người xem trọng, nhưng ở trước mặt thực lực, những thứ đó đều là phù vân. Gọi Cố Tuyết đại nhân, Hứa Diệp rất tâm phục khẩu phục.
Đường Thiên có chút phản ứng lại, sắc mặt cổ quái: "Chờ chút, ngươi vừa mới nói Lý Chí Công năm xưa chính là vấn đỉnh bằng thủ ấn?"
"Đúng vậy." Trên mặt Hứa Diệp mang theo mấy phần mong đợi và sùng kính nói: "Lý tổ năm xưa là vị tiên hiền thứ nhất giác ngộ. Lúc đó các tộc mới vào Tội vực, thực lực tận phế, tử thương cực kỳ thảm trọng. Nghe nói năm xưa, Lý tổ thấy tận mắt các tộc máu chảy thành sông, trở thành dê con để dã thú cướp đoạt, trong lòng đau đớn, liền độc hành lên đỉnh núi, nhập định ba ngày, cuối cùng ngộ ra pháp tắc chi đạo của Tội vực. Lúc đó ông từ đỉnh núi nhảy xuống, đưa các tộc đến một hẻm núi, một mình đơn độc giữ cốc khẩu, ngày ấy Lý tổ giết chết dã thú đến máu chảy thành sông. Sau đó hắn hành tẩu các tộc, truyền pháp tắc chi đạo xuống. Lời đồn đại Lý tổ không cần binh khí, lấy thủ ấn khắc địch, khi chiến đấu lúc mỉm cười, lúc như điên."
Nghe được cái này, Đường Thiên thiếu một chút buột miệng nói ra Thiên Ma lục ấn!
Lẽ nào bên trong Thiên Ma trọng trảm thật ẩn chứa tuyệt học của Lý Chí Công năm xưa? Vì sao Tần Trẫm bọn họ không phát hiện ra mánh khóe?
Hứa Diệp nhìn thấy Đường Thiên tỏ ra cổ quái, không khỏi có chút kinh ngạc: "Đại nhân cái này là?"
Đường Thiên vuốt cái mũi của mình, có chút xấu hổ nói: "Thiên Ma lục ấn của ta thật sự là lĩnh ngộ từ trong Thiên Ma trọng trảm của Tiết phủ."
Hứa Diệp giống như bị người làm định thân pháp, đột nhiên ngây người, hơn mười tức sau, một gương mặt phấn khích đỏ ửng, hiện lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, gã giống như say rượu.
"Đại nhân, về sau, việc này tuyệt đối không thể nhắc với người thứ hai! Tuyệt đối không thể!"
Thanh âm Hứa Diệp lẫn theo một tia rung động, gã rơi vào một loại phấn khích khó mà nói rõ bằng lời.
Thảo nào đại nhân lợi hại như thế! Thảo nào đại nhân có thể giết chết Lô Thiên Vấn!
Toàn bộ nghi hoặc, lúc này giống như nước chảy thành sông, trở nên rộng mở mà giải khai. Đại hùng Linh bộ rốt cuộc lợi hại cỡ nào, hắn không biết, nhưng mà Lý tổ truyền nhân, cái này tuyệt đối là một tấm biển chữ vàng kim quang rực rỡ.
Hứa Diệp dám khẳng định, chỉ cần đem thân phận này công khai ra ngoài, vậy nhất định sẽ khiến Tội vực oanh động, vô số người nghe tin lập tức hành động.
Gã cưỡng ép để mình tỉnh táo lại. Gã vốn chuẩn bị cho đại nhân ngụy trang thành truyền nhân của Lý tổ, toàn bộ kế hoạch đều là chuẩn bị làm như thế. Nhưng mà bây giờ biết được đại nhân chính là truyền nhân của Lý tổ, vậy tình huống có biến hóa về bản chất.
Bất kể đại nhân là tự ngộ, hay do người khác truyền thụ, truyền thừa của Lý tổ bị hắn học được, vậy hắn chính là truyền nhân của Lý tổ.
Tình huống có thay đổi về bản chất, nhưng toàn bộ kế hoạch chỉ cần làm một cái biến động nho nhỏ. Lúc trước kế hoạch của gã chỉ là làm cho thân phận Lý tổ truyền thừa của đại nhân lấp lửng mập mờ, không bị người vạch trần là được. Mà bây giờ, gã lại cần phải làm cho thân phận của đại nhân được thừa nhận.
Tỉnh táo lại, đầu óc Hứa Diệp xoay chuyển cực nhanh.
Muốn chứng minh thân phận đại nhân phi thường đơn giản, đó chính là làm cho Thiên Ma lục ấn tái hiện Tội vực.
Như thế nào làm cho Thiên Ma lục ấn tái hiện Tội vực?
Đăng môn khiêu chiến!
Một trận thắng lợi có tính oanh động đủ để đưa Thiên Ma lục ấn lần nữa tiến nhập tầm mắt mọi người.
Mà nếu như liên tiếp thắng lợi thì sao chứ?
Hứa Diệp cố nén kích động trong lòng, hít sâu một hơi, cao giọng đối với xa phu bên ngoài quát lớn: "Thay đổi tuyến đường, chúng ta đi Đông Tiên thành!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.